Đi biểu tình chống Trung Quốc được tiền!

Blogger Người Buôn Gió

imageHôm nay đọc bài của chị Phương Bích kể lại chuyện trong đồn công an Mễ Trì. Công an hỏi chị đi biểu tình thế được bao nhiều tiền. Nguyên văn đoạn chị Bích kể như sau:

“Khai báo thành khẩn” xong, tôi ngồi chờ. Một anh đến ngồi bên cạnh giả vờ hỏi thân tình:

- Đi thế này được bao nhiêu tiền?

Tôi lại nguýt anh ta:

- Anh hỏi thế chứng tỏ nghiệp vụ các anh quá kém, tôi nhận tiền mà lại đi khai với các anh à? Việc đó các anh phải tự điều tra ra chứ.

Anh ta cười:

- Có đấy.

- Có mà anh lại còn phải hỏi tôi – Ý là nếu có thì anh cứ việc bắt tôi đi.

Chuyện người ta thắc mắc đi biểu tình được bao nhiêu tiền không phải là chuyện hiếm. Hôm qua ngồi với anh Lê Dũng ở quán bia, ai ngờ ông Lê Dũng cũng bị đứa quen nó hỏi:

- Nghe nói đi biểu tình chống Trung Quốc được 50 nghìn à?

Lê Dũng tức, anh hỏi lại:

- Thế nhìn tôi thế nào mà bảo tôi đi biểu tình để được 50 nghìn, còn các thầy tôi nữa, các giáo sư, nhân sĩ khác cũng đi biểu tình để lấy 50 nghìn à?

Sao mà người ta lại đặt câu hỏi vậy. Xuất phát từ đâu nhỉ?

Có lẽ người dân Việt Nam bình thường bây lâu nay sống quá thực dụng và cầu toàn, trước những sự việc biểu tình chống Trung Quốc của người khác. Họ nghĩ đi biểu tình thế chắc là được tiền?

Thế nhưng giờ bảo họ đi biểu tình đi, trả họ 100 nghìn xem họ đi không?

Họ sẽ lắc đầu, thậm chí nếu cái đứa hỏi anh Lê Dũng, nếu anh Dũng bảo trả nó 1 triệu chắc nó cũng không dám đi, có tăng lên 5 triệu bảo mày đi đi, cầm cái biểu ngữ phản đối Trung Quốc tao chụp kiểu ảnh đưa lên mạng cho bà con xem tinh thần, càng không dám.

Họ nói người đi biểu tình được tiền, chẳng qua họ không dám tin rằng, ở cái thời này có những con người dám vô tư, lăn xả, chấp nhận nguy hiểm để làm những việc có ích cho dân tộc, cho đất nước. Họ phải kiếm cái cớ mong manh nào đó để nghĩ rằng người ta đi biểu tình vì vụ lợi.

Một tư duy khiến cả một dân tộc sẽ bị thất bại, tiếc rằng chưa nhà phân tích tâm lý nào đi sâu để chứng minh cái bạc bẽo của lòng người Việt Nam, cái khiếp nhược ăn sâu vào tiềm thức, khiếp nhược đến nỗi không dám tin rằng trên đời còn có những người dấn thân quên mình, quên gia đình để làm gì đó có ích cho đất nước, dân tộc nói chung.

Nhưng cũng có ý nghĩ khác.

Một lần ông cựu chiến binh phố tôi, chả là hôm ấy tự nhiên thấy ông đeo băng đỏ, khoác áo quân đội cùng mấy ông già nữa đi ngăn một đám đông bà con nhân dân. Ông ấy về kể hồ hởi với vợ:

- Đi tí có 2 tiếng mà được 100 nghìn, bọn nó đi biểu tình thế mỗi đứa chúng nó được 70 nghìn đấy.

A ha, thì ra là vậy. Nếu ông ta được 100 nghìn để ra trấn áp đám đông kia, chắc ông ấy nghĩ mỗi người trong đám đó được khoảng 70 nghìn là phải. Vậy thì giờ tung tin là đi biểu tình được 500 nghìn đi nhỉ, thế nào ông cựu chiến binh, các dân phòng phải thắc mắc, kỳ kèo ý đòi chính quyền trả 1 triệu chứ chả lẽ không.

Chuyện cựu chiến binh, dân phòng đi giải tỏa, đi canh giữ trật tự những ngày lễ hội, được bồi dưỡng là chuyện đương nhiên. Quen đến nỗi có cậu dân phòng tâm sự.

- Giờ chả thấy bọn dân oan tụ tập anh nhỉ, chúng nó tụ mình đi tăng cường lại lĩnh thêm ít.

Vậy là có thể, có thể thôi, có 2 loại người nghĩ rằng người khác đi biểu tình là được tiền.

Loại thứ nhất là bọn dân hèn, mất niềm tin vào sự vô tư, trong sáng còn có trên đời này.

Loại thứ hai, là loại muốn tìm xem người ta đi biểu tình được bao nhiêu, để mình khi tăng cường trấn áp còn biết giá mà đòi thù lao.

Thế nên khi bạn đi biểu tình chống bọn cướp Trung Quốc, đừng bao giờ phải bực với những kẻ nào hỏi bạn chuyện đó. Hãy trả lời chúng rằng:

- Hãy đi thì sẽ biết.

Sáng nay đi xem giải tỏa khu đất vàng Hai Bà Trưng - Hàng Bài (*) thấy dân phòng, cựu chiến binh có cả, mặt mũi hớn hở lắm.

clip_image001

clip_image002

N.B.G.

Nguồn: nguoibuongio1972.multiply.com

––––––––––––––––––––––––––––––––––

(*) Cá lớn và cá bé

Sáng mai 12/7/2011 Ủy ban nhân dân quận Hoàn Kiếm sẽ quyết định cưỡng chế ngôi nhà số 22-24 Hàng Bài để thực hiện dự án làm khu trung tâm thương mại.

Dự án này là do một công ty cổ phần có tên là Công ty Cổ phần Thời Đại Mới T&T đứng tên hiện nay tiếp quản.

Đây là một công ty tư nhân hoàn toàn do tập đoàn Tân Hoàng Minh lập nên, Công ty CPTĐM T&T có 3000 cổ phần, thì công ty TNHH Tân Hoàng Minh có đến 2700 cổ phần. Trong số này thì Công ty Cổ phần Kinh doanh và Xây dựng nhà Hà Nội chỉ có 120 cổ phần.

Một dự án của một công ty tư nhân, thế nhưng vì lẽ nào đó ông Vũ Hồng Khanh, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội lại ra văn bản số 4748/UBND-TNMT chỉ đạo thu hồi đất từ tay các hộ dân đang ở cho nhà đầu tư xây dựng kinh doanh.

Tất nhiên không nói thì số lãi từ dự án này đương nhiên thuộc nhiều về 2700 cổ phần mà Tân Hoàng Minh nắm giữ. Vậy ông Khanh đang đứng về phía nhân dân hay đứng về phía nhà đầu tư?

Trong văn bản này, ông Vũ Hồng Khanh còn khiển trách nhà đầu tư đã tự thỏa thuận với các hộ dân mà không báo cáo UBNDTP, các cơ quan nhà nước có thẩm quyền.

Ông Khanh nhấn mạnh việc thu hồi phải được tiếp tục và giá cả thì theo quy định của nhà nước.

Than ôi! Quy định về giá cả đất cát của nhà nước khi thu hồi thì biết rồi đấy, nói đến đây lại nhớ vụ thằng bạn bị đi tù ở Nam Hà. Chả là một tập đoàn cũng lập dự án, đền bù đất của dân là 14 triệu một sào theo giá chính quyền địa phương đưa ra. Thằng bạn ngứa tiết, hô hào dân bán cho nó giá 24 triệu một sào, thế là bị tóm cổ vì tội phá hoại chính sách.

Trở lại vụ Hàng Bài này, mới thấy kiếm tiền tỷ giờ cũng không khó lắm, nếu như có vốn lớn, cái này tương tự như cá lớn nuốt cá bé. Một điều tưởng như đã bị xóa bỏ vĩnh viễn bởi những ý tưởng cao cả từ cuộc cách mạng tháng 8 năm 1945, ai ngờ đã là quy luật thì có cách mạng trời cũng khó triệt để được.

Này nhé có một khu hộ dân, tất nhiên chỉ có vài nhà đằng trước có mặt tiền. Giờ thu mua của các hộ bên trong giá bèo xong, quay ra tính chuyện mua hộ bên ngoài. Không đồng ý ư, khỏi lo, đã có chính quyền can thiệp (sao mà chính quyền tốt thế cơ chứ, nhất là trong những chuyện này).

Thế là bỗng dưng chính quyền ra lệnh cưỡng chế mấy nhà mặt tiền, để nhanh chóng hoàn tất dự án.

Dự án không phục vụ công ích xã hội, chả phải trường học, bệnh viện, cơ sở an ninh quốc phòng. Mà dự án kinh doanh thương mại do một công ty TNHH đứng ra lại được chính quyền ưu ái hỗ trợ thế mới lạ lùng sao.

Giá đền bù thấp hơn thị trường một nửa, không hiểu đền kiểu ấy thì ngân sách nhà nước có được hưởng chênh lệch hay không. Chả lẽ công ty Tân Hoàng Minh được ăn cả.

Khổ bọn dân đen, cứ tưởng có sổ đỏ là quyền của mình. Mong manh lắm, ngày nào đó một thằng nào có tiền, đi qua khu đất nhà bạn. Thấy có lời, nó làm cái dự án trình chính quyền, sau khi bôi trơn cỗ máy, thế là bạn phải cắn răng chấp nhận số tiền mà người ta quy định. Bạn chỉ còn nước ra đi, với số tiền đó nếu bạn quay lại mua chính mảnh đất của bạn thì chỉ được có một nửa mà thôi.

Kêu ai thì cũng đã rồi, người trước cũng đã hết nhiệm kỳ, hạ cánh an toàn.

Mai ra xem vụ cưỡng chế này thế nào, dôi ra đến cả núi tiền không biết về tay ai, đáng xem lắm chứ.

N.B.G.

Nguồn: nguoibuongio1972.multiply.com

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn