Thuốc lào Tiên Lãng

Minh Quang

Nhời bàn: Nghe tờ báo nhà chú Ba Sàm nói tác giả bài này là một cựu tướng Công an. Thực lòng, nếu khen hay chỉ vì đây là bài của một nhân cách như thế, thì sự khen hơi tệ. Vì khen như vậy chính là vì phân biệt đối xử mà khen.

Tôi là người cả đời không thèm nói dối, nên tôi xin có nhời khen như sau: đây là bài viết của một tâm hồn đẹp.

Xin thay mặt những tâm hồn đẹp cám ơn tác giả

Phạm Toàn

ANTĐ - Hải Phòng miền quê của những người yêu mến, chí cốt của tôi, có một sản vật nổi tiếng, ít ra là ở vùng đồng bằng Bắc bộ - Thuốc lào Tiên Lãng, thuốc lào Vĩnh Bảo.

Thú thật là mến yêu đến thế, chí cốt đến thế mà tôi vẫn chưa tường tận vùng đất, vùng nước, sông ngòi và biển cả Hải Phòng. Biết một chút về núi Voi, nơi có chàng họa sĩ Đinh Quân. Một chút về địa danh núi Đèo. Một địa danh mà người nào bạo miệng lắm mới dám nói ngược, nói xuôi. Một chút về các mẹ, các chị Hải Phòng, các anh, các bác Hải Phòng.

Chả biết có phải là duyên phận hay không, mà cuối đời người tôi tậm tọe hút thuốc lào. Thế là những thằng em người Hải Phòng gửi cho cả cân thuốc lào Vĩnh Bảo, thuốc lào Tiên Lãng.

Lại nhớ bố đẻ tôi thành người là nhờ có ba xu thời Pháp thuộc, cạo rỉ sắt cây cầu Rào. Cây cầu nối với Đồ Sơn, nơi có dinh nhà vua Bảo Đại, có khu nghỉ mát đỉnh cao vào thời bây giờ.

Từ những đồng ba xu ấy, bố tôi chuyển sang buôn thuốc lào Vĩnh Bảo, thuốc lào Tiên Lãng. Chỉ có điều tôi không thể giải thích được là ông buôn thuốc lào mà không bao giờ thấy ông hút thuốc lào, thuốc lá. Khi người còn sống tôi bạo mồm hỏi ông: Ông buôn thuốc lào mà không hút thuốc thì làm sao ông biết được thuốc tốt và thuốc chưa tốt, thuốc ngon và thuốc không ngon. Ông bảo: Ngửi còn biết nhiều hơn thứ ngon và thứ không ngon, thứ tốt và thứ chưa tốt.

Ông nói thế và tôi chỉ biết đến thế.

clip_image001

Hình như, thuốc lào Tiên Lãng làm cho người này thì say, người kia thì tỉnh...

Ảnh: Internet

Tập tọe hút thuốc lào đến độ có thể rít một hơi dài như tiếng dế kêu thì xảy ra vụ thu hồi và cưỡng chế đất ở vùng đất Tiên Lãng, Hải Phòng, tôi bật ngửa người mà ngộ ra rằng: Một điếu thuốc lào Tiên Lãng. Một gói thuốc lào Tiên Lãng. Một bánh thuốc lào Tiên Lãng. Nó ngon, nó thơm, nó say bởi nó chất chứa trong đấy là mồ hôi, là nước mắt, là công, là của… thậm chí là cả máu của người nông dân.

Hễ cái gì đã là mồ hôi, là máu, là nước mắt và biết đâu đấy có thể là vào tù ra tội thì ngon hay không ngon nó đau đớn lắm, nó chắt chiu lắm, nó nâng niu lắm.

Cái vụ Tiên Lãng vừa mới xảy ra đã khiến tôi nhận ra cái triết lý đến kỳ lạ của bố tôi: Người là ông lái buôn thuốc lào Tiên Lãng mà người không hút thuốc lào Tiên Lãng.

Người vào tuổi tôi thường hay liên tưởng hay mơ màng… Mơ màng đến quả thị trong câu chuyện Tấm Cám của ông bà ta. Có câu rằng: “Thị ơi, thị rụng bị bà. Bà chỉ để ngửi chứ bà không ăn”. Bởi ăn thị là bà ăn, bà hút cả máu mủ của những cô Tấm ngày xưa, cô Tấm ngày nay.

Và có thể là từ ngày mai, noi gương người, con không hút thuốc lào Tiên Lãng nữa chăng… Bởi hình như thuốc lào Tiên Lãng làm cho người này thì say, người kia thì tỉnh.

M.Q.

Nguồn: anninhthudo.vn

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn