Hiển thị các bài đăng có nhãn Trung Cộng & mưu mô bành trướng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trung Cộng & mưu mô bành trướng. Hiển thị tất cả bài đăng

Mỹ cần chặn ngay dòng tiền giúp cho những tham vọng không tử tế của chính quyền Trung Quốc

Triệu Hằng

dịch

Ảnh minh họa: cdn.pixabay.

Tập Cận Bình có lý do thúc đẩy để phải tuyên bố chiến thắng đại dịch virus Vũ Hán và ra lệnh cho công dân trở lại làm việc. Nếu ông ta không khởi động lại nền kinh tế đất nước thì có thể ông ta sẽ cạn tiền tiêu.

Tất nhiên, ông Tập có thể cho in thêm tiền Nhân dân tệ với một số lượng bất kỳ, nhưng bên ngoài biên giới Trung Quốc không có nhiều người muốn dùng loại tiền đó vì nó không phải là loại tiền tệ tự do chuyển đổi (convertible currency).

Tình cảnh tài chính thảm khốc của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có thể sẽ buộc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phải sửa đổi hành vi để trở nên tử tế hơn, nhưng Bắc Kinh có thể đang nhận được sự giúp đỡ từ những nguồn tiền không ngờ tới.

Dòng tiền chảy vào Trung Quốc

Đầu tiên, phải kể đến các công ty tài chính phương Tây hoặc là những cá nhân đang gấp rút rót tiền cho Trung Quốc.

Vào đầu năm 2019, trước khi virus Vũ Hán tấn công, công ty tài chính Mỹ Morgan Stanley Capital International đã nâng tỷ trọng nắm giữ cổ phiếu Trung Quốc. Hàng chục tỷ USD tiền tự do chuyển đổi đã chảy vào kho bạc nhà nước Trung Quốc.

Chỉ số Bloomberg Barclays Global Aggregate Index đã làm điều tương tự cho thị trường trái phiếu Trung Quốc, và nhà nước Trung Quốc đã lấy được hơn 100 tỷ USD từ nguồn tiền tự do chuyển đổi này. Đây là một nguồn tiền rất lớn và là một nguồn tiền “thật”, có giá trị thật. Có thể còn nhiều tiền nữa đang chảy tới.

Thứ hai, khu vực công của Mỹ đã chất tiền cho Trung Quốc. Ở cấp độ quốc gia, chương trình tiết kiệm cho nhân viên liên bang của Mỹ (Thrift Savings Program) đã chuyển tiền tiết kiệm của những người về hưu (trong số đó có nhiều cựu quân nhân) vào thị trường Trung Quốc.

WHO trở thành bạn đồng hành của Trung Quốc ra sao?

Hinnerk Feldwisch-Drentrup

Khánh An dịch

VNTB –  WHO trở thành bạn đồng hành của Trung Quốc ra sao?

Bắc Kinh đang cố trở thành siêu cường về sức khỏe cộng đồng.

Trong khi virus corona đang thay đổi thế giới, Trung Quốc đang cố gắng tạo ảnh hưởng trong lĩnh vực sức khỏe trên thế giới.

Sau những phủ nhận và bao che ban đầu, Trung Quốc đã ngăn chặn được dịch COVID-19, sau khi làm lây nhiễm cả thế giới. Bất chấp những sai lầm ban đầu gây ảnh hưởng lớn trong việc trì hoãn phản ứng toàn cầu, giờ đây Trung Quốc đã cố gắng tận dụng câu chuyện thành công của mình để một vị thế mạnh hơn lên các cơ quan y tế quốc tế.

Dung túng cho Trung Quốc

Quan trọng nhất, Bắc Kinh đã thành công ngay từ khi bắt đầu chỉ đạo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), khi WHO vừa nhận được tài trợ từ Trung Quốc và cũng phụ thuộc vào chế độ Đảng Cộng sản ở nhiều cấp độ.

Các chuyên gia quốc tế của WHO đã không được tiếp cận Trung Quốc cho đến khi Tổng Giám đốc Tedros Adhanom đến thăm Tập Cận Bình vào cuối tháng 1. Trước đó, WHO đã lặp lại một cách không chính thức thông tin từ chính quyền Trung Quốc, phớt lờ những cảnh báo từ các bác sĩ Đài Loan.

Tuy nhiên, sau chuyến thăm Bắc Kinh, WHO tuyên bố rằng họ đánh giá cao “cam kết đặc biệt của lãnh đạo cao nhất và sự minh bạch của Trung Quốc”. Chỉ sau cuộc họp vào ngày 30 tháng 1, WHO mới tuyên bố trường hợp khẩn cấp về sức khỏe cộng đồng đang được quốc tế quan tâm.

Và sau khi trường hợp lây nhiễm mới của Trung Quốc giảm hẳn mỗi ngày, WHO mới tuyên bố đại dịch ngày 11 tháng 3 sau khi virus corona đã lan rộng ra toàn cầu vài tuần trước đó.

 WHO phát đi thông điệp của Bắc Kinh

Các chuyên gia của WHO nêu trong báo cáo tháng 2 về chuyến đi tới Trung Quốc rằng “khi đối mặt với một loại virus chưa từng được biết đến trước đây, Trung Quốc đã nỗ lực ngăn chặn dịch bệnh nhanh chóng và quyết liệt nhất. Họ đã giành được thời gian vô giá cho phản ứng với cách tiếp cận toàn Chính phủ và toàn xã hội’ để ngăn chặn hoặc trì hoãn hàng trăm ngàn ca bệnh, bảo vệ cộng đồng toàn cầu và tạo ra “một tuyến phòng thủ đầu tiên mạnh mẽ hơn chống lại sự lây lan quốc tế”.

Báo cáo của WHO cho biết, việc sử dụng không khoan nhượng và nghiêm ngặt đối với các biện pháp phi dược phẩm, cung cấp những bài học quan trọng cho phản ứng toàn cầu. Chiến lược kinh tế của Bắc Kinh đã chứng minh rằng ngăn chặn có thể được điều chỉnh và vận hành thành công trong diện rộng. Tuy nhiên, trong khi khuyến nghị chính sách kiểm soát dịch bệnh của Trung Quốc đối với thế giới, WHO đã bỏ qua các tác động tiêu cực từ bên ngoài - từ thiệt hại kinh tế đến việc không thể điều trị cho nhiều bệnh nhân không nhiễm corona, tổn thương tâm lý và chi phí nhân quyền.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi chiến lược ngăn chặn của Trung Quốc có hiệu quả, Richard Neher, nhà virus học tại Đại học Basel cho biết. “Phong toả toàn bộ, kiểm dịch tập trung và truy tìm dấu vết lây nhiễm để chắc chắn đẩy nhanh sự suy giảm”, ông Neher nói. Lawrence O. Gostin, Giám đốc Trung tâm Hợp tác của WHO về Luật Sức khỏe Quốc gia và Toàn cầu tại Đại học Georgetown, chỉ ra mối quan tâm lớn về quyền con người trong chiến thuật cách ly được Trung Quốc sử dụng và giờ đang được áp dụng ở nhiều cấp độ ở các quốc gia khác. Gostin khuyến nghị các biện pháp y tế công cộng tiêu chuẩn như xét nghiệm, điều trị, theo dõi tiếp xúc và cách ly hoặc cách ly kiểm dịch là hợp lý về mặt khoa học.

WHO nhắm mắt

Trong khi số người nhiễm gia tăng ở khắp nơi cho thấy Trung Quốc không chỉ thất bại trong các giai đoạn đầu bùng phát dịch mà có lẽ không ai có thể biết đến được, và chắc chắn không được WHO hoặc các cơ quan khác công nhận.

Một lý do là dữ liệu chính thức của Trung Quốc thường rất khó tin có thể dẫn đến các chính sách y tế sai lầm ở các quốc gia khác, vì các nghiên cứu dựa trên thông tin từ Trung Quốc đầu tiên được sử dụng để tìm hiểu về virus COVID-19.

Số người chết tại nhà ở Vũ Hán có lẽ sẽ không bao giờ được thống kê. Tờ Bưu điện Hoa Nam buổi sáng cho biết tỉnh Hắc Long Giang không báo cáo các ca nhiễm bệnh không có triệu chứng và con số này lên tới 50% còn WHO sử dụng số liệu do Bắc Kinh báo cáo.

Ông Steve Tsang, Giám đốc Viện Trung Quốc tại Đại học SOAS, London nhận xét thành công lớn nhất của Trung Quốc là khiến WHO tập trung vào các mặt tích cực và bỏ qua các mặt tiêu cực trong phản ứng của họ và giúp tuyên truyền những sai lầm bị bỏ qua trước đây trở thành có vẻ đáng tin cậy cũng như bỏ qua các thiệt hại về kinh tế, nhân quyền và xã hội.

Trung Quốc đã báo cáo và cô lập TẤT CẢ những ai nhiễm COVID-19 được xác nhận nhưng tới đầu tháng 4 các nhà chức trách Trung Quốc vào mới bắt đầu công bố số ca bệnh không triệu chứng được xác nhận.

Nhà dịch tễ học của WHO Bruce Aylward, người đứng đầu tổ công tác tới Trung Quốc, cho biết trong một cuộc phỏng vấn rằng Trung Quốc không che giấu điều gì.

WHO nghiên cứu từ dữ liệu về người đã được cách ly điều trị, cách ly hoặc cách ly tại nhà của Ủy ban Y tế Quốc gia Trung Quốc. Số liệu này thấp hơn nhiều so với con số do Thời báo New York tính toán.

WHO bị dắt mũi

Tuy nhiên, vẫn chưa rõ liệu các chuyên gia của WHO đi đến Trung Quốc có đủ hiểu tình hình tại hiện trường hay không. Ví dụ, dựa trên những con số từ tỉnh Quảng Đông, WHO cho rằng hầu như hiếm có các ca nhiễm không bị phát hiện. Trung Quốc phát hiện bệnh dựa vào biểu hiện sốt trên hầu hết bệnh nhân trong khi ở Đức, hầu hết những người có kết quả xét nghiệm dương tính đều không bị sốt. Vì vậy có thể có một số lượng đáng kể các ca không được phát hiện là bí ẩn lớn trong việc tính toán về tỷ lệ tử vong.

WHO cũng để lại nhiều câu hỏi mở về sự tham gia của công chúng được quản lý ra sao trong báo cáo của họ. Người dân Trung Quốc đã phản ứng với “lòng can đảm và niềm tin”; họ “chấp nhận và tuân thủ các biện pháp ngăn chặn nghiêm ngặt nhất”. Mặc dù điều này có thể đúng với nhiều người, nhưng với người khác có thể là vì sợ án tù.

Tòa án Nhân dân Tối cao tuyên bố: Những người nhiễm bệnh không tuân theo các hạn chế kiểm dịch sẽ bị tù từ 3 đến 10 năm nếu hậu quả không nghiêm trọng. Hoặc họ có thể nhận bản án chung thân hoặc tử hình.

WHO báo cáo phần lớn dân chúng chấp nhận các biện pháp phòng ngừa, kiểm soát và tham gia đầy đủ vào việc tự cách ly. Rõ ràng, đội công tác của WHO đã không có cơ hội nói chuyện với những người có quan điểm trái ngược.

Sự không đồng nhất của báo cáo của WHO đáng lẽ phải là một hồi chuông cảnh tỉnh vì toàn bộ chuyến đi của các chuyên gia trong và ngoài nước dường có vẻ giả tạo. Những chuyên gia tới Trung quốc thiếu kỹ năng ngôn ngữ và không quen thuộc với Trung Quốc do đó thực sự đã không có nhiều tương tác trong các chuyến công du.

Trung Quốc tạo ảnh hưởng toàn cầu

Các tuyên bố của WHO rõ ràng đã chịu ảnh hưởng nặng nề từ Đảng Cộng sản Trung Quốc. Ngay từ đầu, nhiều chuyên gia đã lặp đi lặp lại thông tin từ Bắc Kinh và “tin tưởng vào WHO và Chính phủ Trung Quốc”. Báo cáo của WHO đã nhấn mạnh một cách đúng đắn về cam kết của dân Vũ Hán; tuy nhiên họ không muốn minh bạch về việc dân chúng phải chịu đựng như thế nào.

Bắc Kinh có ảnh hưởng không chỉ tại WHO, mà còn trong các chính sách y tế của ngày càng nhiều quốc gia. Đây cũng là một khu vực quan trọng của chiến lược Vành đai và Con đường và các hoạt động của họ ở các nước châu Phi.

Về mặt chính trị, các nước như Lào, Campuchia và Thái Lan không thể thoát khỏi ảnh hưởng của Trung Quốc. Đại diện của Trung Quốc đã tuyên bố nếu các quốc gia Đông Nam Á đóng biên giới thì Trung Quốc sẽ phải cân nhắc lại về tình hữu nghị và hợp tác với các quốc gia này. Và không một quốc gia nào có thể từ chối. Campuchia và Pakistan tiếp tục chấp nhận các chuyến bay từ Trung Quốc trong thời gian dịch bệnh.

Vì những lý do chính trị, Việt Nam cũng không thể đóng cửa biên giới với Trung Quốc. Người Trung Quốc đã gây áp lực rất lớn cho mọi quốc gia: Hàn Quốc, Việt Nam… Các quốc gia châu Á không phải muốn làm gì thì muốn với Trung Quốc cũng được vì Trung Quốc có quyền lực lớn trong khu vực.

Trong khi Campuchia đóng cửa biên giới với một số nước phương Tây vào giữa tháng 3, họ đã bắt đầu các cuộc tập trận quân sự cùng với hàng trăm binh sĩ Trung Quốc cho tới thứ Hai tuần này.

Trung Quốc tạm thời đóng cửa biên giới với Lào gần như hoàn toàn trong thời gian dịch bệnh khiến miền bắc Lào rơi vào khủng hoảng kinh tế trầm trọng. Và cuối tuần trước, Bắc Kinh đã không cho hầu hết người nước ngoài nhập cảnh. Một động thái mà họ đã chỉ trích các quốc gia khác trong thời gian dịch bùng phát ở Trung Quốc.

“Sự kiện Chính phủ Trung Quốc có thể thuyết phục một số quốc gia ĐNÁ mở cửa biên giới cho du khách Trung Quốc, trong khi cách ly một tỉnh có dân số đông hơn hầu hết các nước ĐNÁ cho thấy tầm ảnh hưởng của họ trong khu vực như thế nào.

Brian Eyler, Giám đốc chương trình Đông Nam Á của Trung tâm The Stimson, cho biết ông rất ngạc nhiên khi thấy Trung Quốc theo dõi với việc gửi Bộ trưởng Ngoại giao và đoàn tùy tùng của các quan chức cấp cao tới một cuộc họp cấp Bộ trưởng về Hợp tác Lancang-Mekong tại Viêng Chăn vào ngày 20 tháng 2. Có vẻ như Trung Quốc coi trọng kinh doanh sân sau của mình, hơn là bảo vệ những người tham dự.

Từ góc độ nhân quyền, chủ nghĩa độc đoán rất có hại cho sức khỏe, Sophie Richardson, Giám đốc Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Trung Quốc cho biết. “Chúng ta có thể không bao giờ biết rõ về việc virus lây lan ra sao và ai đã chết và tại sao và ai bị từ chối tiếp cận với các phương pháp điều trị”.

Thế giới hiện đang chịu hậu quả của sự kiểm duyệt của Chính phủ Trung Quốc. Không chỉ bây giờ mà, chúng ta có thể đối mặt với vấn đề này lại trong tương lai.

H.F.D.

Nguồn: https://foreignpolicy.com/2020/04/02/china-coronavirus-who-health-soft-power/?

VNTB gửi BVN

Bộ tài liệu bị rò rỉ và những bí mật ở Tân Cương

Nguyễn Thảo Chi 

Hơn 400 trang tài liệu nội bộ của chính phủ Trung Quốc vừa bị rò rỉ. Cộng đồng quốc tế dậy sóng. Dưới đây là những điều bạn cần biết.

Trung Quốc công bố họ đã bắt giữ 13 nghìn "phần tử khủng bố" ở Tân Cương, nhưng chưa từng tiết lộ số người bị giữ trong các trung tâm mà họ gọi là trường đào tạo và dạy nghề. Ảnh: Reuters.

Diễn biến mới nhất

Hai tuần trước, The New York Times công bố hơn 400 trang tài liệu nội bộ của chính phủ Trung Quốc liên quan đến việc Bắc Kinh bắt giữ hàng loạt người Duy Ngô Nhĩ (Uighur), người Kazakhstan và các nhóm thiểu số Hồi giáo khác ở vùng viễn Tây của Tân Cương.

Bộ tài liệu bao gồm gần 200 trang diễn văn nội bộ của các quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), trong đó hơn một nửa là của chính Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư Tập Cận Bình.

Ngoài ra còn có các chỉ thị và báo cáo về việc kiểm soát các trại tập trung (161 trang) và 44 trang tường thuật những cuộc điều tra nội bộ đối với các cán bộ địa phương.

Người cung cấp tài liệu là một thành viên trong Đảng Cộng sản TQ, yêu cầu giấu tên. Người này hy vọng rằng các nhà lãnh đạo đảng, bao gồm cả ông Tập, sẽ phải chịu trách nhiệm cho tội ác của họ.

Báo chí và các nhà hoạt động quốc tế tăng cường sức ép lên chính quyền khi các tài liệu này xác nhận nhiều phân tích trước đây về cái gọi là “Hệ thống cải tạo dành cho người Duy Ngô Nhĩ”. Đáng chú ý hơn, các tài liệu này cho thấy Tập Cận Bình tham gia ở mức độ cao trong việc thúc đẩy chiến dịch đàn áp ở Tân Cương.

Chính quyền Trung Quốc phản đối các cáo buộc. Họ khẳng định: không có trại tập trung và chỉ có các trung tâm giáo dục và dạy nghề; quyền con người trong các trung tâm này được bảo vệ; và cái gọi là “tài liệu rò rỉ” đó chỉ là giả mạo.

Tàu Cảnh sát biển Việt Nam và Trung Quốc đối đầu ở Bãi Tư Chính

RFA

Tàu thăm dò của Trung Quốc và vị trí đang thăm dò. Courtesy of FB Duong Dai Trieu Lam/ RFA Edited

Có ít nhất 2 tàu hải cảnh Trung Quốc và 4 tàu Cảnh sát biển Việt Nam đang đối đầu với nhau ở Bãi Tư Chính trong khoảng một tuần qua, nơi Việt Nam có nhà giàn DK1 do Tiểu đoàn DK1 trực thuộc Bộ Tư lệnh Vùng 2 Hải quân kiểm soát.

Thông tin này được mạng báo Bưu điện Hoa Nam Buổi Sáng (South China Morning Post - SCMP) đăng tải vào chiều 12/7.

Mạng báo tiếng Anh có trụ sở ở Hồng Kông trích dẫn đoạn Tweet của ông Ryan Martinson - Trợ lý Giáo sư tại Trường Hải Chiến Mỹ cho hay, hôm 3/7, tàu thăm dò dầu khí Trung Quốc mang tên Haiyang Dizhi 8 (Marine Geology 8) đã đi vào vùng biển gần rạn san hô do Việt Nam kiểm soát để thực hiện một cuộc khảo sát địa chấn.

Ông Ryan Martinson đăng tải ảnh chụp màn hình về thông tin theo dõi dữ liệu tàu trong một tweet hôm 11/7 chỉ ra, khu vực trên có sự xuất hiện của các tàu hộ tống tàu thăm dò Trung Quốc gồm tàu bảo vệ bờ biển vũ trang 12 ngàn tấn số hiệu 3901 mang theo trực thăng và tàu 2.200 tấn số hiệu 37111.

Làm cách nào để “giải độc” lịch sử chiến tranh?

Nguyễn Quang Duy

Trên vietnamnet.vn (*), Giáo sư Sử học Phạm Hồng Tung, Trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn, cho biết Việt Nam lâu nay đã “gạt quá khứ” sang một bên nên sách giáo khoa Lịch sử gói gọn 4 câu, 11 dòng ở lớp 12, báo chí lại ít nhắc đến Chiến tranh biên giới Việt-Trung.

Trung cộng thì vẫn tiếp tục tuyên truyền “chiến tranh phản kích chống Việt Nam để tự vệ” và trừng phạt “tiểu bá” Việt Nam vong ân bội nghĩa, tay sai của Liên Xô.

Sự khác biệt về nhận thức và cách trình bày lịch sử tạo ra những định kiến mang nặng tính chất kỳ thị và thù địch, nếu gặp những điều kiện thuận lợi, sẽ bùng phát thành hận thù và xung đột.

Nếu không hòa giải được nhận thức và cách trình bày về lịch sử thì đó là một liều thuốc độc mà tiền nhân để lại cho thế hệ sau, và để “giải độc” lịch sử Giáo sư Tung đề nghị:

Bây giờ chính là lúc giới sử học của hai nước Trung - Việt nên ngồi lại, thảo luận những nguyên tắc cơ bản để dạy về những vấn đề liên quan đến lịch sử hai nước”.

Giáo sư Tung tin rằng nhiều quốc gia cựu thù đã thành công trên con đường hòa giải lịch sử, cho nên người Việt Nam và người Trung Hoa cũng sẽ phải làm được điều này.

Giáo sư Phạm Hồng Tung hiện là Chủ biên chương trình Lịch sử giáo dục phổ thông tổng thể đang sửa soạn ra bộ sách giáo khoa Lịch sử nên đề nghị của ông cần được xem xét cẩn thận.

Trường hợp hai nước Pháp và Đức

Giáo sư Tung cho biết Đức và Pháp trong lịch sử cũng đã có những cuộc chiến tranh đẫm máu như Chiến tranh thế giới lần thứ nhất, lần thứ hai, Chiến tranh Pháp-Phổ năm 1870,… các nhà sử học, các nhà giáo dục hai nước đã tổ chức nhiều diễn đàn gặp gỡ nhau trước khi cùng nhau soạn một bộ sách giáo khoa Lịch sử chung.

Giáo sư Tung quên rằng Pháp và Đức là hai quốc gia tự do, các sử gia đều độc lập với hệ thống chính trị. Nên ngay thời Chiến Tranh Pháp-Việt vẫn có những sử gia Pháp công khai ủng hộ Việt Nam.

Báo chí Pháp và Đức được tự do thu nhặt và loan tin, nên thông tin đều đa chiều và dễ dàng đối chiếu.

Các cuộc phỏng vấn chứng nhân lịch sử được thường xuyên thực hiện. Các hồi ký được tự do phổ biến.

Các tài liệu lịch sử, các văn kiện và số liệu sau một thời gian đều được giải mật để mọi người có thể tìm hiểu.

Mỗi sử gia có cách nhìn riêng về lịch sử, chính môi trường học thuật tự do giúp họ nhìn nhận các sự kiện, nguyên nhân, diễn biến và hậu quả một cách khách quan hơn, trung thực hơn, gần với sự thật lịch sử hơn.

Các sử gia và các nhà giáo dục Pháp và Đức lại luôn có cơ hội tự do trình bày quan điểm và phát hiện mới trên các diễn đàn quốc tế, nên việc họ xuất bản sách giáo khoa chung, các công trình nghiên cứu chung, các sách tài liệu tham khảo chung là một việc hết sức bình thường.

Môi trường tự do và học thuật tự do hoàn toàn không có tại Việt Nam và Trung cộng.

Việt Nam là nước nhỏ lại luôn bị Trung cộng xâm lược. Chỉ trong vòng 14 năm, 1974-1988, Trung cộng đã 4 lần đánh chiếm lãnh thổ Việt Nam: Hoàng Sa (1974), Biên giới phía Bắc (1979), Vị Xuyên Hà Giang (1984), Gạc Ma (1988) và từ năm 1988 liên tục lấn chiếm Trường Sa và gây chiến ở Biển Đông.

Bởi thế việc so sánh với Chiến tranh Pháp và Đức là điều không thể chấp nhận được.

Trung Quốc xuống giọng với Mỹ?

Posted on 02/08/2018 by The Observer

Nguyễn Hải Hoành dịch

1. Đầu những năm 30 của thế kỷ trước các nhà tư bản Âu-Mỹ đã giúp Đức quốc xã xây dựng được nền công nghiệp hùng mạnh, và sau đó Đức đã phát động Thế chiến II tàn phá cả thế giới. Trong vòng 30-40 năm gần đây các công ty Mỹ cũng đã giúp Trung Quốc, thậm chí trao cả bí mật công nghệ cho nước này, để bây giờ TQ trở thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới. Nhưng họ đã nhận ra sai lầm. Họ đã biết mình đang thua TQ: Thua nước Trung Hoa mới: Câu chuyện về thương mại, ước mơ và sự phản bội của Mỹ (Losing the New China: A Story of American Commerce, Desire, and Betrayal) và chưa thua đã: Chết bởi Trung Quốc (Death by China). Người Việt cũng đã nhận ra CNXH mang màu sắc TQ đang tàn phá đất nước này: Chủ nghĩa tư bản thân hữu ở Trung Quốc và đang tàn phá toàn thế giới: Đạo quân thầm lặng của Trung Quốc. Đấy là chưa nói tới những bước đi hung hăng ở Biển Đông và con ễnh ương “Một vành đai, một con đường”…

2. Đầu những năm 30 của thế kỷ trước, một số học giả cho rằng Liên Xô là cái ác tột cùng, Đức quốc xã có thể giúp nhân loại xóa bỏ CNCS, nhưng hóa ra họ đã lầm. Trong vòng 30-40 năm qua các nhà trí thức theo trường phái tự do tin rằng kinh tế phát triển thì sẽ tạo ra tầng lớp trung lưu độc lập với nhà nước và cuối cùng sẽ có dân chủ, nhưng họ đã lầm, tầng lớp nhà giàu mới ở TQ và một số nước khác lại giàu lên vì bám vào nhà nước và trở thành những người ủng hộ nhà nước khá to mồm. Hiện nay một số trí thức vẫn bám vào ngôn từ trong sách báo viết về chủ nghĩa tự do và thị trường tự do và phản đối những biện pháp áp thuế của Đỗ Nam Trung [Trump]. Đấy là những người ngồi trong tháp ngà, không biết rằng chấp kinh cũng phải tòng quyền, đấy là bọn hủ nho.

3. May là TT Đỗ Nam Trung và những cố vấn thân cận của ông đã nhận thức được tất cả những chuyện đó và bắt đầu ngăn chặn, thậm chí buộc Trung Quốc phải đầu hàng và chơi theo luật của thế giới tự do. Tất cả còn đang ở phía trước, nhưng phần thắng chắc chắn sẽ thuộc về nhận loại tiến bộ.

Phạm Nguyên Trường

http://nghiencuuquocte.org/wp-content/uploads/2015/04/america-us-china-e1415025915427.jpg

Sáng ngày 01/08/2018, Thời báo Hoàn Cầu phát đi bài xã luận dưới tiêu đề: “Phải chăng Trung Quốc-Mỹ sẽ đối kháng chiến lược và [điều đó] sẽ ảnh hưởng tới cả một thế hệ?” nhằm xoa dịu nỗi lo của giới trẻ Trung Quốc sợ rằng do Trung Quốc - Mỹ chống nhau toàn diện mà họ sẽ không được tiếp tục hưởng thụ cuộc sống khấm khá hiện nay. Bài báo phản ánh tâm trạng bất an của Bắc Kinh trước quyết tâm sắt đá của TT Trump đòi lập lại sự công bằng trong buôn bán Trung - Mỹ. Nên nhớ rằng Thời báo Hoàn Cầu từng đăng những bài với giọng lưỡi khoa trương kiểu hảo hán thời xưa, nói Mỹ gây chiến tranh thương mại với Trung Quốc thì chỉ có thua, Trung Quốc sẽ trị cho Mỹ nhớ đời… Bài xã luận viết:

Kế hoạch lớn của Trump đối với Nga

Brandon J. Weichert

Phạm Nguyên Trường dịch

Tổng thống Donald Trump có lý: Quan hệ Nga-Mỹ đã rơi xuống mức thấp nhất trong mấy chục năm qua, và sự kiện này chủ yếu là lỗi của những người tiền nhiệm thời hậu-Chiến tranh lạnh của ông. Trump coi việc phục hồi quan hệ thiếu lành mạnh này là sứ mệnh của mình. Tôi cho rằng chính quyền Trump đang tìm cách đẩy Moskva ra khỏi quỹ đạo của Trung Quốc (hình thành sau khi Nga chiếm Crimea vào năm 2014) và trở lại với phương Tây.

Không, Vladimir Putin không phải là người dễ thương, tay ông ta chắc chắn là đã nhuốm máu (cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen). Nhưng, như cựu tổng thống Lyndon Johnson đã từng châm biếm J. Edgar Hoover, “để anh ta ở trong lều và đái ra ngoài thì tốt hơn là cho anh ta ra ngoài rồi đái vào lều”.

Tổng thống Nga V.Putin và người đồng nhiệm Mỹ - Donald Trump tại Hội nghị Apec, 2017, Hà Nội (Việt Nam). Ảnh: Jorge Silva/AFP via Getty Images

Hơn nữa, quân đội Nga có thể làm cho nước này trở thành lực lượng đối trọng tự nhiên của nước Trung Quốc đang vươn lên một cách nhanh chóng. Vụ tranh cãi diễn ra trong thời gian gần đây giữa phương Tây và Nga đã đẩy Nga sang phe Trung Quốc – Nga không còn là mối đe dọa đối với Trung Quốc, giúp Trung Quốc vươn lên nhanh chóng trong khu vực châu Á. Trump phải ve vãn Nga để đưa Nga trở về và kiềm chế quá trình vươn lên tưởng như không thể nào ngăn chặn được của Trung Quốc.

Trung Quốc lần đầu tiên cho tàu cứu hộ đồn trú ở Trường Sa

Trọng Nghĩa

Bắc Kinh vừa quyết định phái một chiếc tàu cứu hộ xuống neo đậu lâu dài tại Đá Xu Bi, một trong 7 tiền đồn mà Trung Quốc bồi đắp tại vùng quần đảo Trường Sa (Biển Đông).

Báo mạng Nhật Bản The Japan Times ngày 29/07/2018 trích dẫn truyền thông Trung Quốc cho biết như trên, đồng thời cho rằng hành động chưa từng thấy đó nhằm củng cố quyền kiểm soát thực tế của Bắc Kinh trên Biển Đông.

Theo Tân Hoa Xã Trung Quốc, được Japan Times trích dẫn, thì chiếc tàu Nam Hải Cứu 115 (Nan Hai Jiu) của Trung Quốc, thuộc loại tàu có bãi đáp để triển khai trực thăng cứu hộ cỡ trung, sẽ bắt đầu hoạt động ngay khi đến Đá Xu Bi vào hôm nay, 30/07.

Tân Hoa Xã xác định đây là lần đầu tiên Bắc Kinh đưa tàu cứu hộ tới neo đậu lâu dài tại Trường Sa kể từ khi bắt đầu các hoạt động nạo vét bồi đắp đảo nhân tạo trong khu vực kể từ năm 2013.

Hãng tin chính thức của Trung Quốc dẫn lời một quan chức tại Bắc Kinh nhấn mạnh đến nhiệm vụ của chiếc tàu cứu hộ này là « nâng cao các hoạt động tìm kiếm và cứu hộ tại quần đảo Trường Sa cũng như các khu vực lân cận để thực hiện nghĩa vụ và bổn phận cứu trợ hàng hải theo thông lệ quốc tế ».

Một quan chức khác cũng khẳng định là Trung Quốc sẽ tiếp tục đóng các tàu cứu hộ lớn hơn và tối tân hơn, có tầm hoạt động xa hơn. Bên cạnh đó, Bắc Kinh cũng sẽ triển khai trực thăng để tìm kiếm cứu hộ tốt và nhanh hơn.

Tuy nhiên, theo báo Japan Times, quyết định của Trung Quốc cho tàu cứu hộ đồn trú tại Trường Sa nằm trong những động thái được nhiều chuyên gia cho là tính toán có phối hợp nhằm áp đặt quyền kiểm soát thực tế trên Biển Đông, nơi mà các láng giềng Việt Nam, Malaysia, Philippines, Brunei và Đài Loan cũng tuyên bố chủ quyền.

Để khống chế Trường Sa, Bắc Kinh dựa trên tam giác gồm ba hòn đảo nhân tạo Xu Bi, Chữ Thập và Vành Khăn – đều có sân bay quân sự. Các thông tin tình báo được tiết lộ gần đây còn cho biết khả năng Trung Quốc bố trí trên các đảo nhân tạo trong tay họ ở Trường Sa các loại tên lửa, nhà chứa máy bay, vũ khí to lớn, và một loạt các thiết bị có thể theo dõi vệ tinh, hoạt động quân sự và thông tin liên lạc của quân đội nước ngoài.

Theo Trung Quốc, các cơ sở họ đặt trên các đảo chỉ nhằm mục đích phòng thủ, còn bản thân các đảo được bồi đắp để phục vụ mục tiêu dân sự, và sẽ cung cấp các dịch vụ điều hướng cho tàu bè trong khu vực.

Theo Japan Times, một số nhà quan sát đã bày tỏ thái độ quan ngại là các hành động của Bắc Kinh tại Trường Sa sẽ giúp Trung Quốc áp đặt yêu sách chủ quyền của họ trên quần đảo Trường Sa cũng như toàn bộ Biển Đông.

T.N.

Nguồn : http://vi.rfi.fr/chau-a/20180730-bien-dong-trung-quoc-tau-cuu-ho-truong-sa

Vì sao người Việt ghét Đảng Cộng sản Trung Quốc?

Trần Thành - Trúc Giang

“Trung Quốc là một cường quốc, với dân số đông nhất thế giới, diện tích rộng lớn bậc nhất. Nhưng có thể nói dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc, mà đứng đầu là Tập Cận Bình, Trung Quốc hiện ra là một quốc gia xấu xa về mọi mặt, tráo trở và không đáng tin cậy. Những người sáng suốt thường không chơi với kẻ xấu”.
Luật sư Trần Hồng Phong (Đoàn Luật sư TP.HCM) nhận định như vậy về ‘ông bạn 16 chữ vàng - 4 tốt’ của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Là ‘đồng chí’ hay là ‘gã hàng xóm’ xấu tính phương Bắc?

Bàn luận về câu hỏi “vì sao lại tẩy chay hàng Tàu”?, theo ghi nhận ‘bỏ túi’ của người viết, do ghét Đảng Cộng sản Trung Quốc nên người Việt ghét lây luôn hàng Tàu. Chuyện ý thức hệ chính trị này có lẽ nguyên do đến từ những người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam.
Kể từ khi phía Trung Quốc khái quát phương châm 16 chữ “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”, nêu trong Tuyên bố chung cấp cao 1999, phía Việt Nam lại ‘nịnh nọt’ thêm vào đó một chữ “vàng”. Chính “16 chữ vàng” đã tạo nên sự ngộ nhận to lớn.
Đồng ý Trung Quốc là một nước láng giềng quá lớn, không thể không tính đến và không thể thoái thác quan hệ. Thế nhưng trong lúc người Việt luôn nhắc nhở nhau cần luôn tỉnh táo trong mối quan hệ này, xác định một cách minh triết bản chất mối quan hệ ấy, tránh những điều mơ hồ, ngộ nhận; tránh cái bẫy ý thức tư tưởng có thể gây nhầm lẫn về chiến lược, nhập nhằng và mơ hồ giữa các ngôn từ hữu nghị, đối tác, đồng chí, đại cục,... thì xem ra những người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam lại không cùng nếp nghĩ ấy.

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQp2s8gc49BTXv6-mpQbwukACXFRWysoQXRt3rUU3CirgX29cCaVwQCFAOmAIUIPkWnzNQo0X2BLDOiLEI_k9k5dMHFxcYtCwpvaDArsgw4SXuCPRh6QvxobnqZVRbHzqGMiKpiAEAzew/s640/ap643612572919.jpg
Người Việt trong một cuộc biểu tình phản đối dàn khoan HD-981 (Trung Quốc) xâm phạm chủ quyền Việt Nam.

Dự Luật Đặc khu là một ví dụ. Người dân Sài Gòn đã xuống đường ‘hưởng ứng’ (người viết dùng từ ‘hưởng ứng’ với lý do được lý giải ở phần sau của bài viết) cuộc biểu tình phản đối dự Luật Đặc khu, vì cho rằng dự luật này chỉ nhằm hợp thức hóa tất cả những gì mà Trung Quốc đã và đang đầu tư tại Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc.

Việt Nam là Trung Quốc thu nhỏ?

Thỉnh thoảng trong những buổi ‘trà đá chém gió’, không ít người nêu lên quan điểm: Việt Nam là Trung Quốc thu nhỏ. Liệu rằng điều này đúng hay sai?

Ánh Liên

Việt Nam có vẻ giống Trung Quốc, và những người Việt quan tâm đến chính trị - xã hội nhận thức sâu sắc vấn đề này, đến mức họ cho rằng, nước Việt là một sự sao chép từ người bạn lớn phương Bắc.

Khi chủ nghĩa xã hội rơi vào trạng thái khánh kiệt về mặt thực tiễn xã hội - kinh tế, Trung Quốc dưới sự lãnh đạo của Đặng Tiểu Bình đã mở đường cải cách dưới tên gọi Cải cách khai phóng nhằm thoát khỏi cuộc khủng hoảng vào cuối năm 1978. Tám năm sau, Việt Nam cũng học tập theo dưới tên gọi ‘Đổi mới’. Cả hai hướng đi này đều tập trung vào việc chuyển nền kinh tế quan liêu - bao cấp sang nền kinh tế hướng thị trường hơn nhưng vẫn trong khuôn khổ kiểm soát của Đảng (gọi vắn tắt là kinh tế thị trường định hướng XHCN).

Đó là một trong nhiều ví dụ mà Việt Nam học hỏi, thậm chí sao chép gần như nguyên bản từ Trung Quốc, ngay cả trong vấn đề lập pháp như Luật an ninh mạng gần đây.

Thỉnh thoảng, khi Trung Quốc tiến hành một ‘hoạt động mới’ xuất phát từ Đảng cầm quyền, thì lập tức một thời gian sau, Việt Nam cũng rục rịch để thay đổi. Cả hai quốc gia như hai người anh em sinh đôi, người kia hắt xì thì tức người còn lại sẽ bị sổ mũi.

Vậy Việt Nam có phải là Trung Quốc thu nhỏ? Câu trả lời rõ ràng là chưa phải, dựa vào dân số của Việt Nam là ít hơn Trung Quốc; những gì Trung Quốc làm tốt chưa chắc Việt Nam sẽ làm ổn. Ví dụ như mô hình đặc khu vẫn đang được bàn lại trên Nghị trường, lý do - Trung Quốc đã thực hiện đúng vào thời điểm trong vài thập niên trước, và hiện giờ có vẻ nó đã... lạc hậu theo ý kiến của nhiều chuyên gia kinh tế độc lập Việt Nam.

Đừng nói với người dân Việt về thứ tình hữu nghị đầy giả dối ấy nữa

Đoàn Bảo Châu

clip_image002

Ngày hôm qua, ông Thủ tướng Phúc có nói cần tham khảo ý kiến của nhân dân, tôi là một người dân Việt và đây là ý kiến của tôi.

Nếu chỉ đơn thuần là một bài toán kinh tế thì tôi đã không hé nửa lời bởi kinh tế không phải là chuyên môn của tôi nhưng đây hoàn toàn không chỉ là bài toán kinh tế và những người phản đối dự luật đặc khu cũng bởi điều này.

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn