Hiển thị các bài đăng có nhãn nước mắm truyền thống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn nước mắm truyền thống. Hiển thị tất cả bài đăng

Nỗi đau MASAN

Phạm Đình Trọng

Theo dõi cuộc chiến trên truyền thông giữa nước mắm Việt và nước chấm hóa học Masan, tôi thấy các bài viết đã chỉ ra sự mờ ám, gian dối, bất lương của Dự thảo TCVN12607.2019 về quy phạm thực hành sản xuất nước mắm do Cục Chế biến và phát triển thị trường nông nghiệp thuộc Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn ngạo ngược trình ra và nhăm nhe thực hiện. Qua đó cũng thấy đươc sự man rợ, mất tính người của những kẻ mưu mô giết hại một nghề tinh của tài hoa Việt Nam, loại bỏ nước mắm Việt ra khỏi đời sống người Việt cho thứ nước chấm hóa học Masan lên ngôi, độc chiếm thị trường, độc quyền trong bữa ăn hàng ngày của người Việt.

Chỉ vậy thôi cũng đã thấy cơ quan nhà nước cộng sản hiện nay được đồng tiền thuế máu, mồ hôi, nước mắt của dân nuôi nấng nhưng đã đốn mạt phản lại dân và cũng cho thấy đội ngữ quan chức đã bị quyền lực đồng tiền của những con buôn bất lương sai kiến như thế nào. Dự thảo về quy phạm thực hành sản xuất nước mắm của Bộ Nông nghiệp cũng tanh tưởi nhức nhối như những BOT trấn lột móc túi người dân của bộ Giao thông mọc lên nhan nhản như phường lục lâm thảo khấu nổi lên thời xã hội nhiễu nhương, mục nát, quan tham là cướp cả đêm lẫn ngày – Thơ Nguyễn Duy.

Chỉ vậy thôi cũng thấy được sự hoành hành của tư bản hoang dã đã tàn phá đất nước Việt Nam, tàn phá lương tâm con người Việt Nam, tàn phá đạo lí xã hội Việt Nam, tàn phá cả những giá trị bền vững và sâu thẳm của nền văn minh lúa nước Việt Nam, nền văn minh từ hạt gạo tạo ra bánh chưng, bành dày, từ con cá biển tạo ra nước mắm. Nước mắm Việt chính là một giá trị đặc sắc của nền văn minh Việt Nam.

Nhưng không chỉ có vậy.

Giết chết nước mắm Việt còn góp công, góp sức vào mưu đồ làm hoang hóa biển Việt Nam, làm cho biển Việt Nam hoàn toàn không còn những cột mốc chủ quyền sống là những con tàu đánh cá của người Việt, không còn bóng một người dân Việt bám biển của cha ông, để biển Việt Nam cho Tàu Cộng làm chủ.

Bóp chết một nghề tinh, nghề chế biến nước mắm của người dân Việt, loại bỏ hương vị nước mắm Việt trong bữa ăn của người Việt bằng quy phạm thực hành sản xuất nước mắm mang số hiệu văn bản nhà nước TCVN 12067. 2019 là thêm một bằng chứng về nhà nước cộng sản ở Ba Đình, Hà Nội không còn là nhà nước của người dân Việt Nam, không còn là nhà nước của đất nước Việt Nam.

Không còn là nhà nước của đất nước Việt Nam, nhà nước đó đã rước giặc Tàu Cộng vào Nhân Cơ, Đắc Nông, vào Tân Rai, Lâm Đồng, rước giặc Tàu Cộng vào Vũng Áng, Hà Tĩnh tàn phá đất nước Việt Nam từ núi cao tới biển sâu.

Không còn là nhà nước của đất nước Việt Nam, nhà nước đó đã rước các nhà đầu tư Tàu Cộng đưa công nghệ lỗi thời, phế thải vào Việt Nam kìm hãm sự phát triển nền kinh tế Việt Nam, đầu độc sự sống trên đất nước Việt Nam, biến đất nước Việt Nam gấm vóc thành bãi rác thải công nghiệp, biến những làng quê thanh bình Việt Nam thành những làng ung thư, biến giống nòi Việt Nam khí phách kiên cường thành giống nòi bệnh tật ốm yếu, vật vờ chờ chết.

Không còn là nhà nước của đất nước Việt Nam, nhà nước đó đã cắt mười lăm ngàn ki lô mét vuông đất biên cương của tổ tiên người Việt, của lịch sử nước Việt dâng cho giặc Tàu Cộng. Nhà nước cộng sản Việt Nam không phải là nhà nước của đất nước Việt Nam đã được dân gian ghi nhận bằng câu thành ngữ mới: Quân đội bám bờ, dân chài bám biển! Dân nuôi quân đội để bảo vệ lãnh thổ thiêng liêng nhưng quân đội nhà nước cộng sản Việt Nam kiên trì bám bờ, lì lợm bám đất vàng sân bay, mê mải giành giật những mảnh đất vàng của những công trình phát triển đất nước để tướng tá mang những mảnh đất vàng đó ra kinh doanh kiếm lời riêng, bỏ mặc biển Đông của lịch sử Việt Nam cho Tàu Cộng làm chủ.

Dù tàu đánh cá của Tàu Cộng nhiều như lá tre tự do thả lưới buông câu ở biển Đông của tổ tiên người Việt cũng không có bất kì phản ứng nào của Bộ Ngoại giao Việt Nam. Dù tàu chiến của Tàu Cộng suốt hai mươi bốn giờ trong ngày, suốt ba trăm sáu nhăm ngày trong năm quần đảo trên biển Việt Nam, lùng sục đâm chìm tàu thuyền Việt Nam, giết hại dân đánh cá Việt Nam cũng không gặp bất kì sự ngăn chặn chống trả nào của quân đội Việt Nam.  Nhưng Tàu Cộng vẫn chưa thể thực sự làm chủ biển Đông vì vẫn còn những con tàu đánh cá của dân chài lưới Việt Nam không lúc nào vắng bóng trên biển Đông của tổ tiên người Việt.

Để thực sự làm chủ biển Đông trên thực tế và chứng minh với thế giới rằng biển Đông thực sự đã là của Tàu Cộng, Tàu Cộng đang ráo riết, quyết liệt xóa sạch bóng những con tàu cá Việt Nam trên biển Đông bằng hai đòn độc.

Một là, Tàu Cộng dùng sức mạnh tàu quân sự và tàu dân sự lớn, có vũ trang, có vỏ thép dày đâm chìm tàu cá của dân biển Việt Nam, chôn vùi mạng sống và cơ nghiệp người dân đánh cá Việt Nam xuống đáy biển, gây nỗi kinh hoàng để dân biển Việt Nam không dám ra biển. Tàu của Tàu Cộng đâm chìm tàu cá Việt Nam, giết hại dân biển Việt Nam suốt mấy chục năm nay không gặp bất kì sự ngăn chặn, chống trả nào của quân đội Việt Nam, không có bất cứ phản ứng nào của ngoại giao Việt Nam. Vì vậy trước đây Tàu Cộng chỉ đâm chìm tàu cá Việt Nam vào ban đêm, nay trên biển Đông tàu cá của dân biển Việt Nam dồn dập bị Tàu Cộng hung hãn đâm chìm giữa ban ngày.

Khủng hoảng nước mắm và tham nhũng chính sách

Nguyễn Quang Dy

Vào cuối thập niên 1980, người Thái đã khôn ngoan đề ra khẩu hiệu là “biến Đông Dương từ chiến trường thành thị trường” (to turn Indochina from a battlefield into a marketplace). Điều đó nay đã thành sự thật: Ít nhất là người Thái đang mua lại các công ty hàng đầu của người Việt, dù đứng sau họ có phải là người Tàu hay không. Điều đáng nói tuy không phải là người Thái khôn ngoan hay người Việt dại dột, nhưng dường như người Việt không thể hòa thuận với nhau, nên họ có thể “biến Việt Nam từ thị trường thành chiến trường.

Mặt trái của tấm huy chương 

Nếu trong đầu người Thái thường tồn tại “tâm thế thị trường”, thì trong đầu người Việt thường tồn tại “tâm thế chiến trường”, kể cả khi họ kinh doanh trong nền kinh tế thị trường định hướng XHCN. Trong một bài viết gần đây, bà Vũ Kim Hạnh (giám đốc BSA) đã cảnh báo: “Cái quyết liệt của đồng tiền đi hủy diệt đối thủ mạnh lắm, nhưng ý chí quyết phải sống còn của những kẻ bị săn đuổi đến cùng còn mãnh liệt hơn gấp trăm lần”. (Tiếng kêu của cô gái khi nghề gia truyền sắp bị bức tử, Vũ Kim Hạnh, Sài Gòn Giải phóng, 10/3/2019).

Bà Kim Hạnh nói như vậy không phải về đấu tranh giai cấp hay chống ngoại xâm vì lợi ích dân tộc (để sống còn), mà về cạnh tranh trên thị trường nước mắm (vì lợi ích kinh tế). Nhưng nó làm nhiều người đau lòng và nghĩ ngợi liệu khẩu hiệu “hòa hợp và hòa giải dân tộc” có cơ hội nào không, hay “chính phủ kiến tạo” hiện nay có làm được gì không. Tuy đây chỉ là câu chuyện cạnh tranh về nước mắm, nhưng nó động đến vết thương của dân tộc.

Tôi viết bài này để góp phần ủng hộ nước mắm “truyền thống”, nhưng không phải để chống nước mắm “công nghiệp” (hay nước chấm), nếu họ cạnh tranh sòng phẳng (fair play). Nhưng nếu cơ quan chức năng nào dự thảo tiêu chuẩn quốc gia nhằm làm lợi cho bên này và làm hại cho bên kia một cách không liêm chính, thì chúng ta phải lên tiếng phản đối vì đó chính là “tham nhũng chính sách” của một nhóm lợi ích nhằm độc quyền thị trường. Cơ chế độc quyền để thao túng chính sách cản trở đổi mới thể chế và phát triển bền vững.

Trong một bài phỏng vấn gần đây, tiến sĩ Huỳnh Thế Du (Đại học Fulbright) cho rằng rủi ro về kinh tế của Việt Nam chủ yếu đến từ “một số doanh nghiệp tư nhân lớn nhanh bất thường, trở thành thân hữu và lợi ích nhóm”, như một hiện tượng tiêu cực (xuất hiện từ cuối những năm 2000). Tuy thừa nhận khu vực kinh tế tư nhân là động lực tăng trưởng chính, nhưng ông Du muốn nói đến mặt trái của “tấm huy chương kinh tế tư nhân”. (Rủi ro của kinh tế Việt Nam nằm ở các doanh nghiệp tư nhân lớn nhanh bất thường, VNF,12/3/2019).

Khủng hoảng truyền thông

Gần đây, dư luận lại dậy sóng, như một cuộc khủng hoảng truyền thông (lần thứ 2) để phản đối “Dự thảo TCVN 1260: 2019 về Quy phạm Thực hành Sản xuất Nước mắm”. Theo Người Đô Thị (8/3/2019), Cục Chế biến và Phát triển Thị trường Nông sản (Bộ NN&PTNT) và Tổng cục Tiêu chuẩn Đo lường Chất lượng (Bộ KH&CN) đã gặp báo chí để trao đổi về nội dung Dự thảo. Nhưng dư luận cho rằng dự thảo này có quá nhiều điểm không phù hợp.

Theo báo Giao Thông (8/3/2019), tiến sĩ Trần Thị Dung (chuyên gia về nước mắm) đã hai lần giơ tay xin phát biểu về dự thảo “Quy phạm Thực hành Sản xuất Nước mắm” nhưng bị chủ tọa từ chối và đuổi ra ngoài (trong ngày Phụ nữ Quốc tế). Bà Dung nguyên là cán bộ Vụ Khoa học & Công nghệ (Bộ Thủy sản, nay là bộ NN&PTNT), và là người đầu tiên lên tiếng minh oan cho nước mắm truyền thống khi bị vu oan nhiễm arsen (cách đây 2 năm). Bà Dung đã phải hét lên: “Kịch bản hơn hai năm trước đã lặp lại. Mọi người hãy nghe tôi nói”.

Nước mắm và nước chấm: Không được phép lẫn lộn khái niệm

GS Nguyễn Ngọc Lanh

Nhờ báo chí, một lão già (là tôi đây) - tuổi đời U90, tuổi đảng U60 - mới được biết đến những tên tuổi các đồng chí "hậu sinh"; thế hệ kế tục - vừa đáng quý, đáng trọng, đáng kính, đáng phục và cả... đáng sợ ("khả úy"). Như các vị:

- Đồng chí Trần Văn Công – Phó Cục trưởng Cục Chế biến và Phát triển thị trường Nông sản – người chủ toạ cuộc trao đổi về Tiêu chuẩn nước mắm vào ngày 8/3. Chỉ cần 60 phút là "xong" cái tiêu chuẩn này - với sự góp sức của:

- Đồng chí PGS. TS Trần Đáng - Chủ tịch Hiệp hội Thực phẩm chức năng Việt Nam, nguyên Cục trưởng Cục An toàn Vệ sinh thực phẩm, Bộ Y tế;

- Đồng chí TS. Vũ Ngọc Quỳnh - Tổng Thư ký Hiệp hội Sữa Việt Nam, nguyên Giám đốc Văn phòng Codex Việt Nam;

- Đồng chí GS. TS Phan Thị Kim – Chủ tịch Hội KHKT An toàn thực phẩm Việt Nam, nguyên Cục trưởng Cục An toàn vệ sinh thực phẩm;

- Đồng chí Nguyễn Thị Kim Hồng, Giám đốc Công ty CP Chế biến Thuỷ sản Liên Thành và Giám đốc Công ty Xuyên Việt;

- Đồng chí TS. Đào Trọng Hiếu, Phó trưởng Phòng Phát triển thị trường thuỷ sản (Cục Chế biến và Phát triển thị trường nông sản) - thành viên ban soạn thảo Dự thảo TCVN 1260: 2019 Quy phạm thực hành sản xuất nước mắm);

- Vân vân và vân vân...

Nhắc lại vụ nước mắm asen 2 năm trước: Tiến sỹ 'mắm' hét lên, liền bị mời ra ngoài

Hình: từ VietnamNet (ước gì đủ các nhân vật)

Từng trải nghiệm, tôi tin chắc rằng những chức vụ cao quý này phải được đảng ta trao cho đảng viên trung thành của đảng. Lại đủ cả GS, PGS, TS... Do vậy, tôi cứ mạnh dạn gọi quý vị là các đồng chí mà không sợ sai nửa % nào sất.

GÓP Ý VỚI ÔNG CHỦ TỊCH MASAN, CHÁU NGUYỄN ĐĂNG QUANG

Nguyễn Đình Cống

Với cương vị của Quang là chủ tịch tập đoàn Masan, tôi phải gọi Quang là ông, nhưng trong quan hệ thân thiết Quang đã từng gọi tôi là chú, nên tôi có thể giữ cách xưng hô chú cháu, Trước đây, tôi là bạn học và cùng công tác nhiều năm với anh Hương, ba của Quang và cũng rất thân thiết với chị Định, mẹ  Quang. Lúc gia đình Quang còn ở Hà Nội tôi vẫn thỉnh thoảng đến chơi. Từ khi gia đình chuyển vào TP HCM tôi chỉ đến thăm anh Hương chị Định vài lần.

Mấy hôm nay, nhân sự việc thảo luận TCVN 12607-2019, người ta bàn tán nhiều về Quang, cho rằng Quang có vai trò trong việc soạn thảo TCVN 12607. Mà TCVN này đầy rẫy sai sót, nhằm ý đồ xấu xa, làm hại nền sản xuất nước mắm truyền thống, nó là một thể hiện của “tham nhũng chính sách”, một tội ác.

Ở Việt Nam hiện nay tham nhũng chính sách là loại tham nhũng vô cùng nguy hiểm, thể hiện rõ trong các nhóm lợi ích, do sự liên kết chặt chẽ giữa thế lực  có quyền với những người có nhiều tiền. Để mưu lợi cho một số ít người, nó phá nát luật pháp và đạo đức .

Chú không có dịp trao đổi trực tiếp để biết sự thực Quang có vai trò gì trong vụ việc này . Nếu quả thật như đồn đoán của dư luận thì cháu đã vô tình hoặc cố ý phạm vào một tội lớn, gây ra một nghiệp lớn. Việc cố ý  làm hủy hoại nền sản xuất nước mắm tuyền thống sẽ dẫn đến hủy hoại cuộc sống của hàng vạn gia đình, tội này Trời không dung, Đất không tha, bị người đời nguyền rủa. Khi không phải cố ý, chỉ vô tình phạm phải thì tội ác này cũng không thể tha thứ.

Chú biết thời gian qua cháu đã tạo điều kiện để ba mẹ làm nhiều việc từ thiện, lập nhiều công đức. Những từ thiện đó, những công đức đó sẽ bị lung lay, bị sụp đổ dưới sức nặng của nghiệp do cháu gây ra trong âm mưu triệt hạ nước mắm truyền thống. Vì vậy chú, với sự quý mến, kính trọng ba mẹ cháu, với tình cảm thân thiết với ba mẹ cháu mà góp vài ý kiến cho ông chủ tịch tập đoàn Ma san như sau:

1- Nếu quả thật cháu vì cạnh tranh mà có âm mưu hủy hoại nước mắm truyền thống thì phải sám hối ngay, bỏ ngay ý đồ đen tối đó. Trao đổi lại với thế lực làm dự thảo TCVN để người ta sửa đổi.

2- Nếu vô tình, vì cái lợi trước mắt mà chưa thấy tội ác thì phải tự suy nghĩ, nghe lời phân tích của phản biện để thấy được  tác hại của TCVN 12607 mà chủ động đề nghi sửa đổi.

3- Trường hợp cháu không liên quan gì đến việc soạn thảo TCVN 12607 thì dư luận đã nghi oan cho cháu. Tuy vậy cháu không được làm ngơ. Ngoài quyền lợi của tập đoàn Masan, hãy  quan tâm đến quyền lợi của nước mắm truyền thống. Cháu phải chủ động và công khai phát biểu ý kiến của mình.

Quang ơi, khi người ta giàu có rồi thì nên nghĩ nhiều đến NGHĨA VỤ đối với đất nước và dân tộc, nghĩ đến những người lao động nghèo khổ. Đó là việc làm tích đức, tạo nghiệp tốt. Quang thử đem những lời góp ý của chú trao đổi với ba mẹ xem sao. Chú tin là anh Hương và chị Định sẽ tán thành.

N.Đ.C.

Tác giả gửi BVN

-----------

1. TS TRẦN THỊ DUNG NÓI VỀ VIỆC ‘ĐÁNH LẬN CON ĐEN’ TRONG DỰ THẢO TIÊU CHUẨN QUY TRÌNH SẢN XUẤT NƯỚC MẮM

Xuân Hải

(VNF) – TS Trần Thị Dung, người Việt Nam lấy bằng tiến sĩ về nước mắm ở nước ngoài (bảo vệ luận án tiến sĩ tại Bulgaria vào năm 1993) - đã chỉ rõ các chiêu trò “đánh lẫn cháo với bùn” trong dự thảo “Tiêu chuẩn quốc gia quy phạm thực hành sản xuất nước mắm” (TCVN-12607:2019) do Cục Chế biến và Phát triển thị trường nông sản, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn soạn thảo.

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn