Hành trình hiến pháp Việt Nam dưới góc nhìn khoa học

Trần Xuân Hoài

Ai bảo Toán học chỉ là khoa học tự nhiên?

Bởi tin rằng “Điều gì đã khắc ở trong tâm thì (nhất định) cũng bộc lộ thành lời (thành chữ)”, nên TSKH Trần Xuân Hoài đã thống kê tần suất những từ ngữ chính trị xuất hiện trong chuỗi các Hiến pháp Việt Nam từ 1946 đến nay, xem những con số, những biểu đồ toán học khô khan có nói lên quy luật gì hữu ích không?

Kết quả là, những con số cùng những gợi ý rất nhẹ nhàng và khách quan của tác giả, đã khiến ta dễ dàng đạt tới những nhận thức vô cùng thú vị:

1/ Tần suất những chữ ”Độc lập”, “Tự do”, “Bình đẳng” thì tương đối ổn định. Riêng từ “DÂN CHỦ” được nhấn mạnh trong HP 1946, nhưng sau đó thì liên tục “giảm mạnh” ! Đúng là Nhân quyền bị “teo dần trong Hiến pháp” (GS TS Hoàng Xuân Phú).

2/ Theo thời gian, sự giảm dần của yếu tố Dân chủ lại tương ứng với sự tăng dần của yếu tố Cộng sản và Chuyên chính thể hiện ở cách đặt tên nước, từ một nước dân chủ cộng hòa (1946), dân chủ nhân dân (1960), sang Nhà nước chuyên chính Vô sản (1980), Nhà nước của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân (1992), rồi Nhà nước Pháp quyền Xã hội chủ nghĩa (2000, tu chỉnh). Ý thức hệ đúng là yếu tố “làm teo” Nhân quyền!

Từ Tòa thánh Vatican đến xứ sở sương mù

Phan Thành Đạt

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng dẫn đầu phái đoàn Việt Nam, đang có chuyến thăm chính thức Châu Âu. Ông đã hội kiến và bàn bạc nhiều vấn đề với các chính khách quan trọng. Thực ra đây không phải là lần đầu tiên, ông đến Châu Âu, trước đây khi còn là Bí thư Thành ủy thành phố Hà Nội, ông đã có dịp đến thăm một loạt các nước Bắc Âu. Tôi còn nhớ rõ phóng sự của Đài Truyền hình Hà Nội tường thuật về chuyến thăm này. Ông Nguyễn Phú Trọng đứng bên cạnh ông Tây cao lớn và trao tặng bức tranh thêu có ảnh tháp Rùa. Ông nói với ông Tây: “Đây là tháp Rùa”. Ông Tây có vẻ hiểu ý gật đầu và cảm ơn ông cùng phái đoàn thủ đô Hà Nội. Chuyến thăm lần này, có ý nghĩa hơn nhiều, vì ông là nguyên thủ quốc gia đại diện cho Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước Việt Nam.

GS Trọng dự buổi chất vấn thủ tướng Anh

Nguyễn Hùng

Đôi lời

Phải công nhận người Anh cực kỳ thông minh, vì thế mà họ vừa chặt chẽ về nguyên tắc sống và làm việc, song lại vừa lơi lỏng trong xử thế.

So với anh Cu Ba, người Anh khôn hơn và được việc hơn nhiều. Anh Cu Ba thực thà như đếm, cứ đinh ninh là thế gian này hình như vẫn còn cái bóng ma có tên Chủ nghĩa xã hội. Trong cơn lúng túng, anh Cu Ba mời nhà lý luận của thời đại tới giảng về chuyện có ma hay không có ma.

Người Anh thì khác. Họ biết tỏng là họ chẳng có gì đáng để học ai về lý luận và thực tiễn cách mạng. Nếu chỉ cần đón rước qua loa cho xong chuyện, hẳn họ chỉ cần mời giáo sư Trọng tới dâng hương đồng chí Karl Marx ở nghĩa trang Highgate.

Nhưng người Anh là người bạn chân tình và lịch duyệt. Họ biết nên dành cho người bạn từ phương xa tới một bài học gì. Họ làm điều đó thật khéo léo: mời đồng chí tới dự mười lăm phút – nhõn mười lăm phút thôi, không cần tới mười sáu (chữ vàng) nhai đi nhai lại muốn nhổ ra nhưng vẫn tiếc – nhưng sẽ là mười lăm phút để mà nhớ đời vì rất có thể đó sẽ là mười lăm phút thay đổi những cuộc đời.

Và nhớ nhất là điều này: chính trị và lý luận chính trị không phải là những câu nói ề à đệm chen vào những trích dẫn chứng tỏ mình có chỗ đứng trong đoàn quân mọt sách, mà là việc giải quyết những vấn đề của đời sống một cách thông minh nhất. Lý luận chính trị (và đủ kiểu lý luận khác cũng rứa thôi) là điều CON NGƯỜI ĐANG LÀM RA. Cái lý luận đó vĩ đại ở chỗ nó năng động chứ không bất biến.

Những điều thuộc về con người khi họ đang ăn đủ loại thức ăn để có một dòng máu tươi chảy trong huyết quản, hoàn toàn không phải là những món mầm đá treo trong cái nồi bảo tàng.

Chỉ mong các giáo viên người Anh nhớ cho điều này: nhà trường không bao giờ đem lại danh tiếng cho học trò, mà ngược lại mới đúng, bao giờ cũng là học trò mang lại thanh danh cho nhà trường.

Phạm Toàn

Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh ký Kiến nghị sửa đổi Hiến pháp năm 1992

Hôm nay 22/1/2013 Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh – lão thành cách mạng, nguyên Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Việt Nam tại Trung Quốc từ 1974 - 1987, đã đọc và ký tên vào Bản Kiến nghị sửa đổi Hiến pháp năm 1992 đăng tải trên trang Bauxite Việt Nam. Bài sau đây là một số nội dung mà Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh lưu ý thêm.

Bauxite Việt Nam

Quyền tự do bất khả phân: Tự do cá nhân, tự do chính trị, tự do kinh tế

Douglas Bandow

Phạm Nguyên Trường dịch

Hầu như ai cũng ủng hộ tự do. Ít nhất là họ nói rằng họ ủng hộ tự do. Các chính trị gia hùng hồn khi nói về những quyền tự do của nước Mĩ nói chung. Không khó tìm những người ủng hộ quyền tự do ngôn luận và tự do dân sự. Các chiến sĩ nhanh chóng đứng lên chống lại những mối đe dọa đối với quyền riêng tư. Và hầu hết mọi người đều cảm nhận được bằng trực giác rằng những quyết định riêng tư của cá nhân và gia đình là những quyết định không liên quan gì tới chính phủ hết.

Nhưng khi nói về quyền tự do kinh tế thì nhiều người lại thay đổi ngay giọng điệu. Cứ như thể tự do kinh tế không đáng quan tâm vậy. Thực vậy, khía cạnh này của tự do dường như bị loại ra, dễ bị nhà nước kiểm soát và điều tiết. Một số người nồng nhiệt tuyên bố trung thành với tự do lại ngậm miệng khi thấy quyền sở hữu, quyền kinh doanh và tự do kí kết hợp đồng bị tấn công.

Vận nước nhìn từ Trường Sa

Sơn Văn

Tháng 1 năm 2013, Luật biển của nước nhà có hiệu lực thi hành. Thì cũng đúng dịp đầu năm 2013, lại có hàng chục thuyền ngư dân nước mình vào tránh bão ở Hoàng Sa của nước mình bị Trung Cộng xua đuổi khỏi nơi họ xâm chiếm trái phép đó từ năm 1974.

Trong bối cảnh như thế, liệu đầu năm 2013 này nên túm tụm họp mặt gượng gạo kỷ niệm 63 năm thiết lập quan hệ ngoại giao với Trung Cộng, hay là nên nghiền ngẫm như tác giả Sơn Văn với bài viết Bauxite Việt Nam trân trọng giới thiệu tới bạn đọc ở đây: Vận nước nhìn từ Trường Sa.

Một bài viết chính luận cần lý giải nhiều nhưng vẫn hết sức súc tích, một bài viết với lập luận chặt chẽ mà không khô khan, vẫn toát lên tấm tình nồng nàn, hệt như người xưa, nửa đêm thức giấc nước mắt đầm đìa, ruột đau như cắt… để nghĩ đến vận nước.

Vận nước! Vận nước!

Nhìn cho rõ cái thời điểm nguy khốn của vận nước, đó là trí tuệ và tấm lòng mỗi người Việt Nam lúc này. Tác giả Sơn Văn trình bày tường tận cùng bạn đọc xem xét chi li thế tiến thoái để giữ được tổ quốc bình yên khi quốc gia hưng vong, khi vận nước không phép người Việt Nam yêu nước nào còn được ngồi yên.

Trường Sa – Hoàng Sa phải thành kinh nhật tụng của chúng ta. Đó là việc lâu dài. Còn việc trước mắt là: hãy nhìn cho rõ ta phải làm gì cho Trường Sa. Vì vận nước đang bắt ta phải nghĩ và phải làm ngay vì Trường Sa.

Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.

Bauxite Việt Nam

Nhân một phiên tòa, nói về sửa đổi Hiến pháp

Lê Thăng Long

Ngày này 3 năm trước (20/1/2010) đã diễn ra một phiên toà đình đám lần đầu tiên xét xử một vụ án bị cho là lật đổ chính quyền nhân dân bằng diễn biến hòa bình. Những người bị cáo buộc là Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung, Lê Công Định và Lê Thăng Long.

Cốt lõi của lập luận do bên công tố đưa ra là những người này đã lợi dụng Internet và sử dụng những thủ đoạn bất bạo động nhằm thay đổi các chế độ chính trị, kinh tế, xã hội của nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam do hiến pháp 1992 quy định.

Những sự phi lý, bạo ngược và vi phạm luật tố tụng hình sự của phiên tòa này đã được nói nhiều, cũng giống như tất cả các phiên tòa xử các vụ án chính trị khác. Nhân lúc Đảng và Nhà nước phát động lấy ý kiến nhân dân về sửa đổi Hiến pháp, tôi muốn nói về một khía cạnh của vụ án này liên quan đến sự kiện này.

Thôi là yếu tố rủi ro

Phạm Kỳ Đăng

Cùng một lúc hiện đại hóa quân đội, thời gian qua Trung Quốc liên tục đe dọa và xâm lấn lãnh hải và địa phận lân bang. Lời nói và hành động của nhà cầm quyền Bắc Kinh tiền hậu bất nhất, dựa trên lối hành xử biến báo, như kế sách có giời biết đường nào mà lần của họ đã trở thành một thứ nguyên tắc, tựu trung đều phục vụ một dã tâm tham lam về của cải và quyền lực. Các nước ASEAN, dường như đuối sức đương đầu, cơ bản nhất, phân rã trong nỗ lực tìm tiếng nói chung ngăn cản cỗ máy càn Trung Quốc, đã hướng về người đồng minh đàn anh cách đó vài thập kỷ từng tung hoành ngang dọc ở Biển Đông.

LỜI KÊU GỌI THỰC THI QUYỀN CON NGƯỜI THEO HIẾN PHÁP TẠI VIỆT NAM

Bản dịch tiếng Czech

Bản dịch tiếng Pháp

Bản dịch tiếng Anh

Chúng tôi, những người Việt Nam ký tên dưới đây kêu gọi chính quyền và toàn thể nhân dân thực thi những quyền con người đã được Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam và những Công ước quốc tế mà Việt Nam tham gia ghi nhận và bảo đảm. Trong những quyền đó có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, quyền được thông tin, quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo Điều 69 Hiến pháp năm 1992 (được sửa đổi bổ sung năm 2001) và theo Điều 19, Điều 21, Điều 22 về những quyền dân sự và chính trị trong Công ước quốc tế mà Việt Nam gia nhập năm 1982.

Trong Tuyên ngôn độc lập ngày 2/9/1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nhấn mạnh những quyền con người phổ quát được ghi trong Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ và Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của cách mạng Pháp năm 1791, khẳng định “đó là những lẽ phải không ai chối cãi được”.

Trên tinh thần đó, chúng tôi yêu cầu Quốc hội Việt Nam hủy bỏ Điều 88 Bộ luật Hình sự (BLHS) Việt Nam về “tội tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam và Nghị định 38/2005/NĐ-CP của Chính phủ ngày 18/3/2005 “quy định một số biện pháp bảo đảm trật tự công cộng”.

Phần tử cơ hội và kẻ cơ hội chính trị là ai và ở đâu?

Lưu Hà Sĩ Tâm

Trong dòng chảy của cuộc sống, con người quan tâm nhiều đến các cơ hội, vì cơ hội đến sẽ tạo tiềm năng gây chuyển biến nhanh (nhiều khi là đột biến) trong dòng chảy ấy. Tuy vậy, thuật ngữ “cơ hội” được dùng ở Việt Nam với nhiều sắc thái khác nhau, nhiều khi gây tranh cãi trong chính trường và cả ở ngoài đời.

Theo tôi, cơ hội là diễn biến của hoàn cảnh với những điều kiện thuận lợi, mà chủ thể (mỗi người/gia đình/tổ chức/quốc gia/toàn cầu…) cảm nhận được, rằng có thể thúc đẩy nhanh chóng sự chuyển biến cho việc tạo ra giá trị (kinh tế, xã hội, văn hóa, chính trị, tinh thần…) với chi phí thấp hơn, và nếu nắm bắt kịp thời để hành động đúng cách thì sẽ đạt được mục đích mong muốn.

Ý kiến của Nhóm Yêu quý Bảo vệ Rừng Cát Tiên (SCT) gửi trang Năng lượng Việt Nam

Ngày 14/11/2012, trang Năng lượng Việt Nam, tại mục Tranh luận có bài viết Dự án Thủy điện Đồng Nai 6 và 6A: Chủ đầu tư công bố Báo cáo đánh giá tác động môi trường:

"Trên công luận đang rộ lên thông tin trái chiều về việc xây dựng nhà máy thủy điện Đồng Nai 6 và 6A, theo các nhà khoa học, điều đó không có gì lạ, vì khi con người tác động vào tự nhiên đều có 2 mặt được và mất. Nhiệm vụ của những người ra quyết định là phải biết lắng nghe phản biện xã hội, tôn trọng các các ý kiến đa chiều, cân nhắc thận trọng để có quyết định hợp lý nhất. Tôn trọng ý kiến đề xuất của các chuyên gia, nhà khoa học và bạn đọc, Tòa soạn NangluongVietnam đưa vấn đề này ra tranh luận, với mong muốn có thêm những ý kiến phản biện khách quan, đa chiều, mang tính xây dựng cao và hài hòa các lợi ích: “năng lượng - môi trường” để các tổ chức xã hội, nghề nghiệp liên quan tổng hợp báo cáo Thủ tướng Chính phủ trong thời gian tới.

Xem lại phim thảm họa Chernobyl để lo cho Việt Nam trong tương lai nếu…

Ngày 08/01/2013 chúng tôi đã gửi phổ biến qua trang mạng Bauxite Việt Nam 3 tập video youtube của bộ phim phóng sự 8 tập về sự kiện thảm họa nổ NMĐHN Chernobyl.

Chỉ những ai đã đối mặt trực diện với thảm họa này mới cảm nhận được mối nguy hại vô cùng của tai nạn nhà máy điện hạt nhân.

Ngày 12 tháng 3 năm 2011, Thủ tướng Nhật Bản ông Naoto Kan chính mình đã phải đối mặt với thảm họa nổ NMĐHN Fukushima, tai họa này suýt đẩy cả nước Nhật Bản đến bờ vực thẳm của sự sụp đổ toàn diện. Với hành động sáng suốt và đầy quyết tâm của ông đã ngăn chặn được sự sụp đổ này. Sau đó, ngày 04/06/2012, trong lần ra điều trần trước Quốc hội ông đã khẳng khái tuyên bố trước công luận trong và ngoài nước về mối nguy hại của năng luợng hạt nhân là:cách tốt hơn cả là vứt nó đi”.

Quyết liệt vì Hoàng Sa

Đỗ Hùng

Đôi lời

Xin đừng nghĩ, chỉ ngày nay có cuộc cách mạng Internet, con người mới tự do trong việc tìm thông tin xác thực cho mình.

Ngày xưa… tức là trước cuộc cách mạng Internet tức là cách nay chừng vài bốn chục năm, một người bạn thân của tôi (nay đã qua đời) vẫn thường cùng tôi tuồn cho nhau đủ loại sách cấm.

Tôi còn nhớ bữa đó chúng tôi được đọc cuốn tiểu thuyết rất hay của nhà văn Arthur Koestler nguyên bản tác phẩm này viết bằng tiếng Đức, nhưng có bản dịch tiếng Pháp tựa đề là Le Zéro et l’infini (“Số không và vô cực”), và bản dịch tiếng Anh tựa đề là Darkness at Noon (“Đêm tối lúc ban trưa”).

Bạn tôi đọc trước, tôi đọc sau, thời hạn giữ sách một tuần, vì thế ngày nào gặp nhau anh không hỏi tôi đọc xong chưa, nhưng lại hỏi kèm theo cái nháy mắt tinh quái “Trình độ Toán của cậu thế nào rồi?”.

“Số không và vô cực” – câu chuyện kể về một nhà cách mạng chuyên nghiệp tên là Rubachoff, ông này lớ xớ ra sao lại bị TA bắt, bị TA hành hạ đủ kiểu, và cuối cùng chẳng có tội gì cũng phải nhận là có tội – con người cá nhân chỉ là con số không trong cái cuộc “cách mạng” trừu tượng và giả định ấy, nơi con người chỉ có giá trị nếu giả định một cách trừu tượng là khi nó có ý nghĩa xã hội. Cái “giá trị” nằm ở vô cực, ghi thành văn bản chắc sẽ là giá trị theo sở hữu toàn xã hội!

Đọc sách này, liên hệ vào thực tế, nhiều nhà nghiên cứu từng đặt ra câu hỏi nhưng chỉ hỏi thôi mà không bao giờ có được câu giải đáp thỏa đáng: vì sao những người anh hùng hoàn toàn không biết sợ kẻ thù bên ngoài nhưng lại hoàn toàn đầu hàng kẻ thù bên trong?

Tiếp theo Huy Đức, chắc là sẽ có và nhất định có nhà báo nghiên cứu về nỗi sợ và sự nhỏ bé của con số Zéro.

Trong lúc chờ đợi, thì tạm vượt nỗi sợ bằng cách dùng áo giáp. Bài viết vô cùng xúc động dưới đây ngay từ đầu đã khéo trương lên một cái áo giáp. Nín nhịn đấy, nằm gai đấy, nếm mật đấy, để có cơ hội vẽ lại cả một bức tranh lịch sử Hoàng Sa bi tráng, mà chỉ có thể là tay sai của Tàu Cộng mới không rơi nước mắt khi đọc.

Rơi nước mắt trong cảm phục trong xót thương trong đau đớn hướng về những đồng đội của anh Ngụy Văn Thà.

Tôi không dám viết dài thêm nữa.

Phạm Toàn

Về địa danh và vị trí VẠN LÝ TRƯỜNG SA - VẠN LÝ THẠCH ĐƯỜNG trên địa đồ hàng hải thời Minh ở Thư viện Đại học Oxford

Phạm Hoàng Quân

Qua bài viết ngắn “Về địa danh Vạn Lý Trường Sa” đăng trên BBC hôm 24/10/2012, chúng tôi thấy vấn đề địa danh Vạn Lý Trường Sa và Vạn Lý Thạch Đường trên bức địa đồ cổ “The Selden Map of China” cần có thêm phần trích lục và phân tích các tư liệu liên quan. Một lý do khác là, sau khi viết xong bài “Về địa danh Vạn Lý Trường Sa”, chúng tôi được đọc thêm bài nghiên cứu của Tiến sĩ Trần Giai Vinh, trong đó, Tiến sĩ Trần cho rằng các địa danh Vạn Lý Trường Sa và Vạn Lý Thạch Đường ghi trên “The Selden Map of China” thuộc hải phận tỉnh Quảng Đông thời Minh. Bài viết này không với mục đích tranh luận, chỉ nhằm để độc giả nắm vấn đề cụ thể hơn qua các tư liệu khách quan trong thư tịch cổ Trung Hoa, cũng có thể xem đây là bài viết mở rộng trên cơ sở bài viết “Về địa danh Vạn Lý Trường Sa”.

Phạm Hoàng Quân

Một phận người của bên thắng cuộc

Đức Thành

Gần đây trên các diễn đàn mạng bình luận nhiều về cuốn sách “Bên thắng cuộc” của tác giả Huy Đức với nhiều vẻ, khen chê nội dung cuốn sách rồi lại khen chê những cách nhìn nhận về cuốn sách.

Nhân chuyện cho một người bạn thân mượn xe đi tìm hài cốt của một cán bộ miền Nam tập kết ra Bắc, tôi xin hầu quý vị câu chuyện về người cán bộ tập kết này. Tuy là một câu chuyện nhỏ nhưng vẫn làm day dứt trái tim chúng tôi

Người cán bộ tập kết đó tên là Phạm Văn Cam, sinh năm 1935, nguyên quán: xã Hương Toàn, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Ông đi làm cách mạng bí mật từ bao giờ cả gia đình không ai biết. Chỉ thỉnh thoảng qua nhà về đêm và hết sức bí mật. Ông nói với em gái ông, bà Phạm Thị Quýt lúc đó khoảng 12-13 tuổi rằng ông đang làm thuê bên Lào. Kể từ khi có Hiệp định Genève 1954 gia đình không biết ông ở đâu để mà đi tìm.

Phản biện như thế, nên đi chỗ khác chơi!

Hà Văn Thịnh

Nói rằng chưa đọc Bên Thắng Cuộc của Huy Đức là nói dối, bởi đã vương lụy với sử sách thì trách nhiệm của nhà sử học hay lều sử tập học đều phải đọc đủ các tư liệu từ nhiều phía – đây là vấn đề nguyên tắc, bởi sử học sẽ không còn là chính nó nữa nếu chỉ căn cứ vào thông tin một chiều. Tuy nhiên, hầu như chưa có nhà sử học nào chính thức bàn về Bên Thắng Cuộc. Chắc hẳn, không ít người hiểu rằng, để bàn luận cho thấu đáo một cuốn sách gây chấn động dữ dội như Bên Thắng Cuộc thì lại không hề đơn giản một chút nào, với rất nhiều lý do, trong đó, lý do quan trọng nhất là không đủ thời gian và chứng cứ để phân định cuốn sách đó sai ở chỗ nào về tư liệu, bịa đặt ra sao... Một khi không thể (chưa thể) nói nó sai hay đúng mà chê bai thì thành ra chính mình đang... sai. Thành thử, theo quan điểm sử học chính thống, chỉ có thể chê trách Huy Đức đã sai về quan điểm, lập trường, tư tưởng...; và sẽ không ai phản bác được. Đáng tiếc là các tác giả Song Huy – Ngọc Điệp không tìm cách phê phán Huy Đức theo con đường này mà lại CHỌN cách khó nhất: Chê bai cuốn sách theo cái gọi là “tinh thần khoa học, sự thật” bằng cách chối bỏ... sự thật và bao biện cho sự giả dối!

Ông Hoàng Trung Hải lại tiếp tục ca bài mị dân

Lê Anh Hùng

Tại hội nghị triển khai kế hoạch năm 2013 mới đây của Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN), PTT Hoàng Trung Hải đã khiến không ít người nghe “mát lòng” khi phát biểu: “Giá điện hiện nay không rẻ!”.

Tuy nhiên, nếu ai đó vội tin rằng ngài Phó Thủ tướng “phụ trách kinh tế ngành” có giải pháp thích đáng giúp hạ giá điện thì sẽ sớm thất vọng tràn trề.

Mười hai năm trước, khi mới rời vị trí Tổng Giám đốc EVN để đảm nhiệm cương vị Thứ trưởng Bộ Công nghiệp, trong một cuộc trả lời phỏng vấn báo Tuổi Trẻ, vị tân Thứ trưởng đã khẳng định chắc nịch: “An ninh năng lượng là vấn đề quốc gia nào cũng đặt lên hàng đầu. Mặc dù Trung Quốc, Campuchia, Lào có tiềm năng và đã sản xuất thủy điện rất lớn, nếu nhập điện từ họ có thể giá rẻ, nhưng chúng ta có thể sẽ mất cơ hội làm chủ công nghệ và mất cơ hội tạo công ăn việc làm trong nước và mất cả ngoại tệ”. Ấy vậy nhưng, suốt nhiều năm qua, dưới sự chỉ đạo của cánh tay phải của Thủ tướng đương nhiệm, Việt Nam không chỉ nhập khẩu điện ngày càng nhiều từ Trung Quốc với giá cao (cùng những điều kiện hợp đồng ngặt nghèo), mà còn gần như dâng cả ngành điện lực, một ngành kinh tế trọng yếu của quốc gia, cho người láng giềng “4 tốt 16 chữ vàng” này[1].

Teo dần quyền con người trong Hiến pháp

Hoàng Xuân Phú

clip_image002

Trong thời gian qua, nhiều người mong muốn sửa đổi Hiến pháp 1992, để bỏ hoặc thay đổi một số quy định, ví dụ như quy định về quyền lãnh đạo (được hiểu là đương nhiên) của Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) đối với Nhà nước và xã hội (Điều 4), và quy định đất đai thuộc sở hữu toàn dân và do Nhà nước quản lý (Điều 17–18). Tôi không chia sẻ kỳ vọng đó, bởi không tin rằng giới lãnh đạo hiện nay có thể sớm chấp nhận thay đổi những điều mà họ khẳng định là bất di, bất dịch. Ngược lại, tôi thuộc số những người lo rằng việc sửa đổi Hiến pháp có thể bị lợi dụng để hạn chế hơn nữa quyền con người. Và bản dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 đã cho thấy nỗi lo đó không phải là vô cớ. Thậm chí, không ngờ họ lại có thể đi xa như vậy…

Trong Hiến pháp 1992, thuật ngữ "quyền con người" chỉ được nhắc một lần, tại:

"Điều 50: Ở nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, các quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hoá và xã hội được tôn trọng, thể hiện ở các quyền công dân và được quy định trong Hiến pháp và luật".

Tức là "quyền con người" được đồng nghĩa với "quyền công dân". Vậy thì những người đang tạm thời bị tước "quyền công dân" sẽ không còn được hưởng "quyền con người". Hơn nữa, sau khi định nghĩa "Công dân nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là người có quốc tịch Việt Nam" (Điều 49), thì "quyền con người" sẽ không còn được áp dụng cho những người đang tồn tại trên đất Việt Nam, nhưng không hoặc chưa "có quốc tịch Việt Nam". Điều này cho thấy cách hiểu về "quyền con người" trong Hiến pháp 1992 phiến diện như thế nào.

Ban nội chính Trung ương: cá nhân và chế độ

Nguyễn Trung Chính

Hội nghị Trung ương 6 bác bỏ đề nghị "kỷ luật một đồng chí" của Bộ Chính trị đã làm tan biến hy vọng còn le lói trong một số người rằng Nghị quyết Trung ương 4, liều thuốc đắng dã tật, là một quyết tâm của Đảng, làm gương từ trên xuống dưới, trên trước dưới sau, để làm trong sạch đám cán bộ, đảng viên có chức có quyền tham nhũng đang tàn phá đất nước Việt nam.

Từ đó đến nay, mặc dù tốn kém tiền bạc của dân để tổ chức những hội nghị thực hiện nghị quyết này nhưng được làm hời hợt, chiếu lệ như thường lệ, không một con sâu to lớn nào bị phát hiện. Nghị quyết được xem là chấm dứt mặc dù TBT Nguyễn Phú Trọng nói phải làm đi làm lại nhiều lần, nhưng có làm thêm cũng vô ích, phí phạm thêm tài sản của đất nước. Liều thuốc đắng dã tật đã bị đánh tráo thành thuốc giả không công hiệu.

Gửi bạn Nguyễn Đức Hiển

Ngô Thị Hồng Lâm

Ở thời điểm đề nghị đưa vào áp dụng nghị định “người có vòng ngực dưới 70 cm không được điều khiển xe gắn máy”, tại blog “Bố cu Hưng” của bạn có bài viết “Vú trên bàn nghị sự” với cách viết dí dỏm, châm biếm phê phán những người phát minh ra những cái gọi là “sáng kiến” ruồi bu này. Rồi đến bài “Gửi em ở cạnh sông Hồng”, được viết dưới dạng một bức thư của một anh chàng gửi cho cô gái anh yêu, trong cái cảnh lụt liên tỉnh (từ Bắc vào Nam) mỗi khi có mưa bão mà nhà cầm quyền không có cách khắc phục đẩy lùi những cơn lũ lụt mang tính lịch sử đó. Tôi rất ngưỡng mộ những bài viết mang tính tích cực đứng về lợi ích dân sinh của bạn. Một hôm nhân có cuộc ngồi chơi cùng anh em giới văn nghệ sĩ, có ai đó nói về bạn đó là một thằng“bồi bút”, tôi không tin và đã bẻ lại họ bằng những bài viết vì lợi ích của con người của bạn.

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn