Nói dối kiểu Tổng thống

Howard Zinn

Vũ Huy Quang dịch

Dịch giả Vũ Huy Quang nhiều lần gửi bài dịch cho BVN. Chúng tôi biết ông rất thành tâm đóng góp vào sự phát triển đúng quy luật của nhân loại. Vì thế, đăng bài dịch này, mong muốn của chúng tôi là để giúp độc giả bốn phương hãy tỉnh táo. Với các cơ chế dân chủ mà còn như thế thì với các cơ chế toàn trị độc tài, sự dối trá còn đưa lại vô vàn hậu quả khủng khiếp mà chúng ta không thể nào kiểm chứng được. Và cũng vì thế, một sự thay đổi thể chế theo hướng pháp quyền phân lập để kiểm soát mọi sự dối trá làm cho đất nước bớt tệ hại đi dăm bảy phần, đó là nguyện vọng hàng đầu của dân chúng ở những nơi đâu còn sự tồn tại miễn cưỡng của chế độ độc tài.

Bauxite Việt Nam

Bài dưới đây dịch từ một bài nhận định của Howard Zinn, viết từ năm 1998 nhân dịp truyền thông đại chúng nước Mỹ nhao nhao lên về vụ Tổng thống Clinton dính dáng đến vụ tính dục vớ vẩn với một cô thực tập sinh ở Nhà Trắng, Monica Lewinsky. Chuyện nhao nhao lên này là một thí dụ tiêu biểu cho nền truyền thông cứ thổi phồng một chuyện không đáng, cho quần chúng tha hồ bàn tán, trong khi giấu nhẹm những chuyện chết sống khác.

On Presidential Liars là một bài viết trong tuyển tập On History của H. Zinn, xuất bản 2001.

H. Zinn là Giáo sư đại học, nhà hoạt động trong phong trào chống chiến tranh Việt Nam. Ông là tác giả những bài viết về Nhân quyền, về lịch sử Mỹ. Độc lập với mọi đảng phái, ông viết dưới cái nhìn của một người dân bình thường nhìn vào chính quyền.

Vũ Huy Quang

Với bao nhiêu hào hứng về cuộc đời ái tình của Bill Clinton, với sự chấn động về ghế Tổng thống của ông ta, chúng ta đã bị mất nước chưa – hay chúng ta chưa hề bao giờ có nước để mà mất?

Clinton đã nói dối chúng ta, lừa chúng ta, bưng bít không cho chúng ta biết, cái chuyện tính dục vớ vẩn của ông ta – cái chuyện mà dù có vớ vẩn đến đâu chăng nữa, cũng chưa làm ai chết cả. Nhiều Tổng thống khác cũng dối chúng ta, cũng lừa chúng ta, nhất là trong Thế chiến II (1), về những hoạt động khác mà chúng ta có quyền phải được biết, những hoạt động làm hàng ngàn, hàng vạn, hàng triệu mạng người chết, nào chúng ta có biết tí gì. Nào ôn lại chút lịch sử với nhau.

Thử cùng bắt đầu bằng Henry Truman, nói dối với chúng ta và thế giới khi ông bảo bom ném xuống Hiroshima chỉ vào “khu quân sự”. Vài trăm ngàn thường dân chết – đàn ông, đàn bà, trẻ con mất mạng. Truman cũng nói dối cả nước về chiến tranh chúng ta đánh Triều Tiên, bảo để ngăn Cộng sản bành trướng trên thế giới (họ không hề, cũng không có khả năng làm chuyện này), và chứng tỏ là “sự gây hấn sẽ không bao giờ được gì” (thế giới biết rồi đấy, gây hấn cứ tiếp tục), bảo rằng chúng ta phải chiến đấu cho Dân chủ (khó thay, khi Nam Triều Tiên lại thành một chế độ quân sự độc tài). Trên 50,000 lính Mỹ chết. Và khoảng 2 triệu người Triều Tiên mất mạng.

Eisenhower xạo về phi cơ gián điệp của chúng ta bay trên Liên bang Xô Viết, ngay cả khi một chiếc bị bắn rơi. Ông này lừa chúng ta cùng thế giới về chuyện Hoa Kỳ can thiệp ở Guatemala, lật đổ chính phủ dân chủ ở đó, dựng lên chính quyền quân sự độc tài, sau đó hàng ngàn người mất mạng. Ông nói dối với cả nước về vai trò của Mỹ trong việc lật đổ Chính phủ Iran đã là trở ngại cho các công ty dầu lửa Hoa Kỳ, rồi đem ông vua (Shah) Iran lên trở lại ngai vàng, rồi thì vô số thủ tiêu, tra tấn những ai chống nhà vua (đa số trường hợp, bộ hạ tay chân Eisenhower đảm nhiệm chuyện nói dối về các vụ này, nhưng Eisenhower cũng biết thế, và đồng lòng).

Kennedy nói dối cả nước về việc dự phần vào cuộc đổ bộ thất bại vào Cuba, trắng trợn trong cuộc họp báo, “Tôi đoan chắc với quý vị rằng, Hiệp chúng quốc không có ý định dùng võ trang lật đổ chế độ Cuba”.

Kennedy, Johnson và Nixon đều nói dối cả nước về Việt Nam. Kennedy, một mặt chối bay chối biến là không có phi cơ Mỹ nào đến Việt Nam ném bom, mặt kia đã gửi đến 2 phi đội trực thăng ngay từ đầu 1962, là thời bắt đầu dùng bom lửa napalm. Johnson và Nixon cả hai cùng dối khi họ tuyên bố chỉ ném bom vào các mục tiêu quân sự (các phóng viên thì biết rõ số tổn thất thường dân rồi). Còn Nixon thì dối thêm về vụ đã bí mật ném bom Cambodia (2).

Reagan đã dối cho cả nước nghe về vụ ông hỗ trợ bí mật và bất hợp pháp cho phong trào contras tại Nicaragua. Ông ta dối về tầm quan trọng ở Grenada để tráo trở về sự đổ bộ của quân đội Mỹ lên cái đảo tí hon này. George Bush dối về lý do đem quân vào Panama, mồm thì bảo để phá đường dây ma túy, nhưng sự thật thì sau đó các đường dây ma túy tăng gia rộn ràng. Rồi ông lừa dân chúng về ý định thật của mình về vịnh Ba Tư, bảo là ông rất quan tâm đến số phận của Kuwait, thật ra thì chỉ để tâm vào quyền lực Mỹ ở Saudi Arabia và sự kiểm soát dầu lửa trong vùng.

Chống lại mọi sự dối trá lịch sử với cái kết quả biết bao mạng dân vô tội, sự dối trá của Clinton thật xoàng xĩnh. Các chính trị gia và các nhà báo làm ra vẻ căm phẫn với chuyện tính dục của ông ta với “mụ đàn bà kia”, lại câm như hến khi ông ta dối cả nước về sự cần thiết phải ném bom vào một “xưởng sản xuất hơi độc” tại Sudan. Bộ máy hành chính của ông ta không đưa ra được một minh chứng nào về việc này, đối chất với sự khẳng quyết của Chính phủ Sudan, là “căn cứ sản xuất” đó là nơi bào chế y-dược cho dân Sudan.

Tổng thống đã mất vẻ “quyền uy luân lý”, như người ta than thở, vì ông ta nói dối về chuyện tính dục của mình. Vậy ông ta – cả Cộng hòa và Dân chủ trong Quốc hội – có mất quyền uy luân lý không – khi họ tước đi quyền lợi căn bản của các bà mẹ độc thân, quyền sử dụng phiếu thực phẩm của người di dân, khi họ thất bại trong việc không thực hiện được quyền săn sóc y tế toàn cõi, trong khi phung phí hàng trăm tỉ Mỹ kim để phục vụ cho guồng máy chiến tranh không cần thiết?

Chúng ta đang kinh hoàng nhìn thấy sự mất viễn ảnh trong giới chính trị gia, báo chí, và công chúng. Nếu chính trị gia và các nhà báo đã mất ý niệm luân lý, thì chúng ta, những công dân đã có mất như họ không? Chúng ta có nên bớt sự chú trọng về chuyện tính dục dối trá, để tâm vào chuyện nhìn ra sự thật về các chính sách liên quan đến sự sống chết của bao mạng người, ngay tại nước này, cũng như ở các nước khác?

H. Z.

Dịch giả gửi trực tiếp cho BVN.

Cước chú của người dịch:

(1) Trước Thế Chiến II đã có nói dối rồi.

(2) H. Zinn có lẽ sót mất chuyện, là ở Đông Dương, cả Lào cũng bị ném bom – không tuyên chiến.

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn