Gã có buồn không?

Lưu Trọng Văn

Khó như cái bắt tay của Tổng thống Mỹ với lãnh đạo Triều Tiên còn làm được thì cái ngày nhân dân nước gã ý thức được quyền làm chủ đất nước của mình chắc chắn không xa.

Chả có thế lực nào ngăn cản được tiến trình đó. Chả bộ luật nào dù có khắc nghiệt đến đâu cũng chẳng thể ngăn cản được tiến trình đó.

L.T.V.

Một bạn của gã hỏi vậy khi QH thông qua Luật An ninh mạng.

Gã mỉm cười.

Gã nói về cái bắt tay của Trump với Ủn. Chúng ta là một bộ phận của nhân loại, hôm nay cả nhân loại thở phào về nguy cơ chiến tranh hạt nhân có thể bị loại trừ. Cả nhân loại vui. Sao gã lại ủ rũ vì chuyện an ninh mạng của nước gã?

Cái bắt tay ấy sẽ tác động tới Trung Cộng không nhỏ, bắn đi tín hiệu rằng Triều Tiên một đồng minh thân thiết của Trung Cộng không chỉ còn lệ thuộc vào Trung Cộng nữa cũng như Myanma trước đây.

Hôm nay, gã vui bất chấp có lá cờ rủ tràn ngập trên hàng ngàn ô facebook của bạn bè.

Cái bắt tay của hai kẻ thù tưởng như không đội trời chung, tưởng như truyền kiếp đã khẳng định một chân lý mà mỗi người Việt Nam được thức tỉnh, rằng: Không gì là không thể.

Gã thêm niềm tin vào dân tộc của mình khi từng người dân nhận ra ý nghĩa của cái bắt tay kia để thức tỉnh:

Không gì là không thể.

Một bạn trẻ học lớp 12 điện thoại cho gã: cả trường cháu đang tranh luận sôi nổi về Luật Đặc khu và Luật An ninh mạng.

Xưa nay chuyện QH thông qua một bộ luật nào đó hầu như chả người dân nào quan tâm, càng không bao giờ có chuyện học trò tranh luận tính đúng sai về các luật ấy.

Mừng.

Vui.

Sao lại buồn?

Không gì là không thể. Học trò quan tâm tới việc QH làm luật, điều xưa nay chưa từng có thì bây giờ đã hiện hữu.

Một bạn của gã ở nhà quê điện thoại cho gã: nhà em hôm nay ăn cơm mà cãi nhau chuyện Luật Đặc khu với Luật An ninh mạng.

Giời ạ. Xưa nay trong bữa cơm nhà nông quê mùa làm gì có chuyện đó.

Đúng là, không gì là không thể như cái bắt tay của Ủn với Trump kia.

Nhân dân đang thức tỉnh về tính công dân của mình. Nhân dân đang bày tỏ sự quan tâm của mình đối với những gì liên quan đến sự tồn vong và phát triển của dân tộc, của quốc gia.

Gã cảm thấy hạnh phúc vì điều ấy.

Vậy thì tại sao lại buồn khi QH thông qua một bộ luật mà nhân dân chưa đồng tình, khi mà, nhân dân đang ý thức được rằng sẽ có ngày chính mình thông qua luật cho đất nước chứ không thụ động phó thác cho ai khác?

Khó như cái bắt tay của Tổng thống Mỹ với lãnh đạo Triều Tiên còn làm được thì cái ngày nhân dân nước gã ý thức được quyền làm chủ đất nước của mình chắc chắn không xa.

Chả có thế lực nào ngăn cản được tiến trình đó. Chả bộ luật nào dù có khắc nghiệt đến đâu cũng chẳng thể ngăn cản được tiến trình đó.

Gã nhìn lên bầu trời của Tổ quốc gã trong ánh chiều thấy từng đàn chim ríu rít về tổ mà thấy trong tâm hồn mình sự bình yên.

L.T.V.

Nguồn: FB Lưu Trọng Văn

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn