Vấy bẩn cuộc đời một người thầy bằng tội “tham ô”, đó là hành động bất nhân!

Hoàng Nguyên Vũ 

Chẳng hiểu sao thầy bị truy tố về tội “Tham ô”. Bởi vì tham ô theo điều 353 Bộ luật hình sự thì: “Tham ô tài sản là hành vi của người có chức vụ, quyền hạn, đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn của mình, chiếm đoạt tài sản mà mình quản lý”.

Theo đó, mức tuyên 2-7 năm dành cho đối tượng: Đã bị xử lý kỷ luật về hành vi này mà còn vi phạm, đã bị kết án mà chưa được xóa án tích. Còn mức án từ 7-15 năm, sẽ dành cho đối tượng: Có tổ chức, phạm tội 2 lần trở lên, dùng thủ đoạn xảo quyệt, nham hiểm, gây thiệt hại từ 1 t đến dưới 3 t đồng…

Xét ở những quy định trên, thì việc kết án thầy Tâm tội “tham ô” là sai, và mức tuyên phạt 7 năm lại càng sai. Thậm chí, đã sai phạm về mặt tố tụng.

Với những thông tin của hiện tại, thì thầy Tâm chỉ sai về mặt thủ tục (mua hóa đơn khống, không báo cáo tập thể về khoản thu - chi). Số tiền mà toà cấp huyện đưa ra để buộc tội thầy - 10,7 triệu đồng, hiện nằm trong số vật dụng mà trường đang dùng, mà trong những vật dụng đó có cả công sức của thầy.

Hóa đơn thì khống, nhưng đồ dùng là thật. Tiền thừa thầy cho cho việc công cũng là thật. Hơn nữa, thầy lấy tiền những thứ thầy làm ra cho tập thể dùng, không thể gọi là chiếm đoạt. Nhưng việc này đã bị bỏ qua ở phiên sơ thẩm, khiến bản chất vụ việc bị thay đổi, và mức án 7 năm thành oan nghiệt.

Cơ sở đâu để tuyên thầy Tâm đến 7 năm? 

Thường những trường hợp bị xử như thế này, hoặc có đơn tố cáo, hoặc có kết luận sai phạm từ thanh tra. Đơn tố cáo có thể sai hoặc có thể có kẻ có chủ ý triệt hạ người khác; và kết luận thanh tra, ở một số trường hợp không hẳn đúng. Nhưng đã ra đến tòa, thì phải xử đúng người đúng tội, để đảm bảo tính công minh của pháp luật. 

Việc truy tố thầy Tâm theo khoản 2, điều 353 BLHS, thì khung hình phạt 7-15 năm tù thuộc loại “tội phạm rất nghiêm trọng”, nếu soi chiếu trên các quy định, hoàn toàn khiên cưỡng, áp đặt, máy móc và dễ dẫn đến oan sai.

Đấy chưa kể, thầy có quá nhiều tình tiết giảm nhẹ: Có nhiều thành tích trong công tác, vượt khó để làm tất cả mọi thứ cho trường nghèo, nhân thân tốt, không bỏ trốn, không tiếp tục phạm tội hoặc có dấu hiệu tiếp tục phạm tội, thì căn cứ vào đâu để truy tố người ta với mức “nghiêm trọng”?

Bên cạnh đó, nếu truy tố bị can với “tội phạm rất nghiêm trọng” thì phải chứng minh sự thiệt hại. Đồ vẫn trong trường, tiền thầy không bỏ túi mà chi cho trường, thậm chí đồ đạc còn công sức của thầy nữa, thì thiệt hại ở đây là gì? Nếu không chứng minh được mà đẩy một con người vào vòng lao lý, thì đó không phải là “thiếu nhân văn”, mà là bất nhân. 

So sánh với những kẻ tham ô cả chục, cả trăm t vào túi cá nhân, không vì một mục đích nào cho tập thể, thì 7 năm của thầy Tâm nó nghiêm khắc đến độc ác, thậm chí, vi phạm về mặt tố tụng.

Tham ô là vết nhơ, đừng lấy điều này để vấy bẩn một cuộc đời

Nhiều học trò cũ kể rằng, thầy Tâm có lần được học sinh tặng quà, thầy không nhận. Hàng xóm cũng ghi nhận thầy có tâm và không tham lam. Có người còn nói, thầy truyền nghề hàn sắt cho một cách vô tư không lấy đồng nào. Họ tin rằng, thầy Tâm không phải người “tham ô”.

Và nếu “tham ô”, có ai “tham ô” 10 triệu đồng không? Có lẽ là không.

Tội tham ô là một vết nhơ, không chỉ là đạo đức mà còn là cả trách nhiệm xã hội. Dúi người khác vào tội này, nếu dúi sai, đó là sự vấy bẩn cuộc đời một công dân, mà công dân đó lại là người làm thầy - một hình mẫu được xã hội trân trọng.

Rồi đây vụ án sẽ điều tra lại, nhưng nếu toà sơ thẩm sai về tố tụng, phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trước pháp luật.

H.N.V.

Nguồn: FB Hoàng Nguyên Vũ

 

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn