Các quan tòa huyện Lạng Giang tỉnh Bắc Giang yếu kém về nghiệp vụ hay nhận tiền chạy án???

Ngô Thị Hồng Lâm
Thực hiện QĐ số 31/2005/QĐ-UB ngày 10/5/2005 của UBND tỉnh Bắc Giang ban hành, nhằm quản lý hoạt động khai thác cát sỏi lòng sông trên địa bàn tỉnh Bắc Giang bảo vệ đê điều trong mùa mưa lũ;
Công điện số 174 – 24/4/2009 của Giám đốc Công an Tỉnh Bắc Giang và kế hoạch số 84/PC 26 ngày 27/4/2009 của Phòng CSGT Bắc Giang  về việc: “Tăng cường công tác đảm bảo trật tự an toàn giao thông đường thủy và xử lý vi phạm khai thác tài nguyên cát sỏi trái phép”;
Đêm 30/4/2009, Phòng CSGT tỉnh Bắc Giang phân công 4 cán bộ:
–         Hoàng Văn Hải,
–         Tống Đức Tuấn,
–         Tô Văn An và
–         Nguyễn Văn Hoan
đi làm nhiệm vụ trinh sát trên sông Thương.

Khoảng 2 giờ 1/5/2009, tại khu vực gần bến đò Mom có 3 thuyền đang khai thác cát trái phép đã bị tổ công tác bắt quả tang.
Anh Hoàng Văn Hải và anh Nguyễn Văn Hoan lên thuyền số 1 (có các đối tượng Nguyễn Văn Đoài, Nguyễn Văn Trường, Nguyễn Văn Thắng và Thân Văn Tin).
Anh Tống Đức Tuấn lên thuyền số 2 (có 4 đối tượng).
Anh Tô Văn An lên thuyền số 3 (có 4 đối tượng)
13 đối tượng đã dùng dao, búa, gậy, gạch đá cố tình tấn công gây thương tích và đẩy 4 chiến sĩ công an té xuống sông (tử vong đối với chiến sĩ Nguyễn Văn Hoan) là những chiến sĩ đang thi hành nhiệm vụ.
Đến khoảng hơn 4 giờ sáng ngày 1/5/2009, Phòng CSGT tỉnh Bắc Giang đã cử cán bộ đến chi viện thì các đối tượng gây án mới bỏ trốn. Ba anh Hải, An, Tuấn được đưa đi cấp cứu. Còn anh Nguyễn Văn Hoan bị đuối nước mất tích. Đến 7 giờ sáng 1/5/2009 mới tìm thấy xác anh dưới sông và đưa về bệnh viện đa khoa tỉnh Bắc Giang.
Những việc làm khuất tất, vi phạm tố tụng của cơ quan CSĐT Bắc Giang:
Vụ việc cố tình chống đối và giết người thi hành công vụ của những kẻ khai thác trái phép tài nguyên cát sỏi xảy ra như nói ở trên là hết sức nghiêm trọng. Ngày 1/5/2009 cơ quan CSĐT công an tỉnh Bắc Giang đã khởi tố vụ án, nhưng lại không ra lệnh “bắt khẩn cấp”, truy nã và khởi tố bị can ngay tại thời điểm vụ việc xảy ra; 5 ngày sau (6/5/2009) mới vận động các đối tượng ra đầu thú!
Đây là 1 dấu hiệu vi phạm tố tụng của CSĐT công an tỉnh Bắc Giang.
Cơ quan CSĐT công an tỉnh Bắc Giang đã triệu tập “Hội đồng khám nghiệm hiện trường”,  “Khám phương tiện” là chiếc tàu mà các đương sự sử dụng đã gây ra án mạng và “khám nghiệm tử thi”.
Dấu hiệu Vi phạm tố tụng hình sự của công an Bắc Giang
Việc “khám nghiệm hiện trường” diễn ra trên sông Thương tại thôn Đức Thọ – Dương Đức – Huyện Lạng Giang được tiến hành vào lúc 6 giờ sáng ngày 1/5/2009 và kết thúc vào hồi 9 giờ sáng cùng ngày 1/5/2009 với sự tham gia của 5 người, nhưng chỉ có chữ ký của 3 người.  Trong đó thiếu chữ ký của Kiểm sát viên “khám nghiệm hiện trường” là người theo quy định của bộ Luật Tố tụng hình sự bắt buộc phải có mặt trong các cuộc khám nghiệm. Mà có chữ ký của:
–         ông Nguyễn Văn Nam (VKS tỉnh)
–         và ông Nguyễn Minh Ngọc cán bộ kỹ thuật hình sự.
Phần “khám phương tiện” là con tàu nơi xảy ra án mạng đã không được ghi rõ “chủ tàu” là ai. Cũng không ghi rõ “số máy” của từng con tàu. Chiếc tàu số BG-0145 là hiện vật mang dấu vết tội phạm, là một trong những vật chứng quan trọng đáng lẽ phải được niêm phong, bảo quản, không để hư hỏng để phục vụ  trong quá trình điều tra vụ án.
Tuy nhiên khoảng 2 tháng sau khi xảy ra vụ án  thì chiếc tàu BG-0145 (hiện vật gốc) của vụ án lại được trả cho các đối tượng gây án để bán đi, nhằm tiêu hủy chứng cứ?! Điều đó đã nói lên việc khám nghiệm không đúng trình tự, vi phạm tố tụng hình sự, có dấu hiệu “chạy án” của cơ quan CSĐT Bắc Giang.
Điều đáng lưu ý là hoạt động “Khám nghiệm tử thi” được thực hiện tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Giang, bắt đầu vào hồi 9 giờ sáng ngày 1/5/2009 và kết thúc vào hồi 10 giờ cùng ngày 1/5/2009 cũng có sự tham gia của 2 ông Nguyễn Văn Nam (KSV) Viện KSND tỉnh Bắc Giang và ông Nguyễn Minh Ngọc cán bộ Kỹ thuật hình sự.
Cần nói rõ: Hai hoạt động trên (khám nghiệm hiện trường và khám nghiệm tử thi) đươc thực hiện ở 2 địa điểm khác nhau với khoảng cách là 10km, song lại cùng tiến hành trong một thời gian sát liền nhau, thì 2 ông Nam và Ngọc không thể cùng lúc tham gia 2 cuộc “khám nghiệm” được. Hơn nữa, kết luận giám định pháp y số 955/09/GĐPY ngày 1/5/2009 không ghi thời gian, địa điểm hoàn thành việc giám định, không có chữ ký và họ tên của Giám định viên.
Đây tiếp tục là dấu hiệu vi phạm tố tụng hình sự khuất tất hết sức nghiêm trọng của CSĐT Bắc Giang, cố tình làm sai lệch hồ sơ vụ án, không đảm bảo tính khách quan của vụ án.
Kết luận giám định tử thi của anh Nguyễn Văn Hoan số 955/09/GĐPY ngày 1/5/2009 của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Giang ghi rằng nguyên nhân cái chết của anh Hoan là “chết do ngạt nước” là không trung thực, đã bị gia đình anh Nguyễn Văn Hoan khiếu nại. Vì thế, cơ quan CSĐT Công An tỉnh Bắc Giang đã phải ra quyết định: “Trưng cầu giám định lại” số 08 ngày 09/12/2009 đối với Viện Khoa học Hình sự – Bộ Công an.
Việc vi phạm tố tụng hình sự tiếp theo là Vụ án đã được khởi tố từ ngày 1/5/2009, nhưng cho đến ngày 17/9/2010 cán bộ điều tra vẫn không đăng ký hồ sơ vụ án mà vị cán bộ điều tra này vẫn điềm nhiên chuyển hồ sơ vụ án đến VKSND và TAND huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang để đưa ra xét xử (?!).
Tại bản “kết luận giám định” của Viện Khoa học hình sự – Tổng cục Cảnh sát số 3021/C21-P7 lại một lần nữa cho thấy dấu hiệu vi phạm tố tụng: bỏ qua nhiều dấu vết quan trọng trên thi thể của anh Nguyễn Văn Hoan: “mũi miệng bị chảy máu, mặt trước của hỏm vành tai phải bị sưng có vết rách da dài 0,2cm…”. Đây là những bằng chứng chứng tỏ các đối tượng gây án đã dùng hung khí chống lại người thi hành công vụ.
Nhưng Viện Khoa học hình sự – Tổng cục Cảnh sát vẫn cố tình phớt lờ, bỏ qua những dấu vết trọng thương do hung khí gây ra trên vùng đầu của anh Hoan. Họ vẫn nhẫn tâm kết luận nguyên nhân cái chết của anh Hoan là “do ngạt nước” giống như kết luận của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Giang. Nếu bị chết do ngạt nước thì bao tử phải có nước và có dị vật theo vào phổi, đằng này không hề có những dấu hiệu này.
Chứng tỏ, nếu khám nghiệm một cách nghiêm túc thì đã đủ căn cứ kết luận anh Hoan chết do  “chấn thương sọ não” và bị đẩy xuống nước! Đây chính là hành động cố ý giết người của các hung thủ khai thác cát mà cả 2 cơ quan giám định pháp y đã cố tình “làm lơ” bao che cho kẻ tội phạm.
Trước 2 kết luận giám định gian dối 995/09.GĐPY ngày 1/5/2009 của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Giang và kết luận giám định của Viện Khoa học hình sự – Tổng cục Cảnh sát về nguyên nhân cái chết của anh Nguyễn Văn Hoan là do “ngạt nước”, gia đình anh Hoan không chịu nổi bức xúc nên đã phải làm đơn đến Viện Pháp y quốc gia – Bộ Y tế xin giám định lại. Hội đồng Khoa học của Viện này đi đến kết luận: Nguyên nhân chết của anh Nguyễn Văn Hoan là “do ngạt nước trên người có chấn thương sọ não” (có kết luận giám định kèm theo).
Từ kết luận giám định này, Tòa án nhân dân Huyện Lạng Giang – Bắc Giang đã ra Quyết định số 04/2009/HSST-QĐ ngày 24/12/2009 hoàn trả hồ sơ cho VKS huyện Lạng Giang để điều tra bổ sung về hành vi có dấu hiệu phạm tội “cố ý giết người” đang thi hành nhiệm vụ.
Theo dư luận quần chúng cho biết: “13 đối tượng trên thuyền khai thác cát có một số là thân nhân của những quan chức đã nghỉ hưu và đang còn tại chức có thẩm quyền tại công an huyện và công an tỉnh  Bắc Giang.
 Chủ sở hữu của 3 chiếc thuyền khai thác cát trái phép trong đó cũng có người đang giữ chức vụ trong cơ quan nhà nước của tỉnh hoặc huyện”. Có lẽ đó là nguyên nhân của mọi nguyên nhân dẫn đến chỗ có sự bao che dung túng cho tội phạm.
Vì thế, mong mỏi của gia đình là muốn cơ quan pháp luật làm rõ  “những dấu hiệu nghi vấn” này để truy tìm đúng ai là kẻ đứng sau làm sai lệch vụ án.
Tuy nhiên, trước những giám định chắc chắn của Viện Pháp y – Bộ Y tế, Công an điều tra tỉnh Bắc Giang sợ sự thật bị phanh phui nên đã không ra quyết định “trưng cầu giám định” lại, mà vẫn tiếp tục bảo thủ, giữ nguyên kết luận điều tra cũ, và Viện kiểm sát tỉnh cũng vẫn giữ nguyên cáo trạng cũ.
Ngày 25/1/2011 Tòa án Nhân dân huyện Lạng Giang – Bắc Giang đã đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án này vào ngày 26/5/2010 với tội danh: “chống người thi hành công vụ”. Họ đã bỏ lọt tội phạm nghiêm trọng là “giết người đang thi hành công vụ”, gây bất bình trong dư luận nhân dân và thân nhân của anh Nguyễn Văn Hoan. Gia đình anh Hoan đã làm đơn kháng cáo toàn bộ bản án sơ thẩm số 35/2010-HS-/ST ngày 26/5/2010 lên Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Giang.
Vụ án đã được Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Giang thụ lý và mở phiên tòa xét xử Phúc thẩm ngày 31/8/2010.
Ngày 6/9/2010 Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Giang đã phán quyết Phúc thẩm: “tuyên hủy một phần bản án sơ thẩm giám định lại nguyên nhân cái chết của anh Nguyễn Văn Hoan”.
Lần 2:
Ngày 25/01/2011, Tòa án Nhân dân huyện Lạng Giang xét xử sơ thẩm lần 2 vụ án này. Tòa án sơ thẩm huyện Lạng Giang vẫn giữ nguyên  khung tội phạm dành cho các bị cáo: “chống người thi hành công vụ” và sử dụng kết luận giám định pháp y của Bệnh viện Đa khoa Bắc Giang, bỏ qua nhiều chứng cứ trên thi thể của anh Hoan là những vết thương trên vùng đầu, mặt để chỉ xác định cái chết ngạt nước cho anh Hoan (bản án số 07/2011/HS-ST).
Với bản án ngồi xổm trên pháp luật của những người làm công tác “cầm cân nẩy mực” của Tòa án Nhân dân huyện Lạng Giang trong phiên xử sơ thẩm lần 2, sự bất bình trong nhân dân dấy lên mạnh mẽ hơn. Và gia đình anh Hoan phải tiếp tục kháng cáo bản án sơ thẩm lần 2 của Tòa án Nhân dân huyện Lạng Giang lên Tòa án Phúc thẩm tỉnh Bắc Giang,
Ngày 13/9/2011 Tòa án Phúc thẩm tỉnh Bắc Giang đã mở phiên tòa xét xử Phúc thẩm vụ án. Rất không ngờ là họ vẫn tuyên Y ÁN bản án số 164/2011/HSPT, vẫn bao che dung dưỡng cho những sai trái của tòa cấp dưới.
Lại một lần nữa gia đình anh Hoan lại phải đội giời đi tìm công lý cho con bằng một đơn đề nghị Tòa án Nhân dân tối cao Giám đốc thẩm lại toàn bộ vụ án mà 2 cấp Tòa án nhân dân huyện Lạng Giang và Tòa án Nhân dân tỉnh  Bắc Giang đã bao che bưng bít sự thật, ngồi xổm lên luật pháp và dư luận nhân dân.
Ngày 18/12/2012 Tòa án Nhân dân Tối cao mở phiên tòa Giám đốc thẩm xem xét vụ án. Tại bản án số 24/HS-GĐT, đã TUYÊN HỦY toàn bộ 2 bản án sơ thẩm số 07/2011/HS-ST ngày 25/1/2011 của Tòa án Nhân dân huyện Lạng Giang và bản án Phúc thẩm số 164/2011/HSPT ngày 13/9/2011 của Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Giang, chuyển hồ sơ về điều tra xét xử theo trình tự ban đầu.
Lần 3:
Ngày 7/8/2014 Tòa án Nhân dân huyện Lang Giang mở phiên tòa tái tục sơ thẩm xét xử lại toàn bộ vụ án với phán quyết tại bản án số 67/2014/HS-ST. Nhưng thói nào tật ấy, sự coi thường dư luận đã trở thành thâm căn cố đế khiến họ đi tới một kết luận nực cười; họ ngang nhiên giảm nhẹ toàn bộ tội trạng của các đương sự trong vụ án với tội danh “Đây là vụ án chống người thi hành công vụ có đồng phạm mang tính chất giản đơn” (???).
Xin được hỏi các vị quan tòa: một vụ án gây ra án mạng mà lại “mang tính chất giản đơn” là thế nào? Mạng con người trong xã hội ưu việt của chúng ta mà lại rẻ rúng đến như vậy sao? Một bản án vẫn cố tình sử dụng lại những kết luận giám định pháp y mù mờ của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Giang và Viện Khoa học hình sự – Tổng cục cảnh sát Bộ Công an, phớt lờ đi kết luận giám định pháp y của Viện Pháp y – Bộ Y tế đã chỉ rõ những chấn thương trên vùng đầu và mặt của anh Hoan (và tại hồ sơ thì: Tin và Thắng đã dùng búa, dao rựa đe dọa tấn công anh Nguyễn Văn Hoan làm anh ngã xuống sông và chết ngạt nước), thì việc “xử lại” hỏi còn có ý nghĩa công minh gì không?  Nói cách khác, mặc dù chứng cứ “đe dọa giết người” thậm chí “giết người” của các đương sự chống người thi hành công vụ là quá rõ nhưng Tòa án huyện Lạng Giang vẫn cố tình không hiểu, hay là vì có sự bao che, bảo kê dung dưỡng tội phạm mà bản án vẫn tuyên y như ban đầu? Đấy là việc làm không thể chấp nhận ở những người cầm cân nẩy mực, nếu như không muốn nói đằng sau nó là hiện tượng “chạy án” của những quan tòa đánh đu thách thức, ngồi xổm trên dư luận, mà dù người bình thường cũng không khó đoán ra!
Quyết tâm đi đến cùng sự thật, một lần nữa gia đình anh Hoan lại kháng cáo bản án tái sơ thẩm lên Tòa án Phúc thẩm tỉnh Bắc Giang lần thứ 3. Ngày 5/5/2015 Tòa án tỉnh Bắc Giang đã mở phiên tòa Phúc thẩm xét xử tại bản án số 51/2015/HSPT tuyên hủy toàn bộ nội dung bản án sơ thẩm của Tòa án nhân dân huyện Lạng Giang.
Kết quả lần xử thứ tư này sẽ thế nào? Từ trong dư luận của dân chúng, người dân Bắc Giang vẫn không thôi đặt câu hỏi nghi vấn: phải chăng lần này nữa vẫn không thoát khỏi một sự bao che cho kẻ bảo kê chạy án, hạ thấp mức độ phạm tội, phi tang vật chứng quan trọng của vụ án là con tàu hút cát để phục vụ điều tra? Tất cả cũng chỉ vì lý do đơn giản nhất: bị cáo trước sau vẫn là đám “con ông cháu cha” của những kẻ có chút thẩm quyền trong tỉnh nhà. Trong một thể chế độc đảng giữ quyền sinh quyền sát thì ở cấp nào cũng thế, cứ húc vào đám ấy là chuyện không dễ nhằn.
Anh Nguyễn Văn Hoan là người trong ngành công an mà còn bị những thế lực “bảo kê” làm sai lệch hồ sơ vụ án, điều tra, ghi chép tắc trách, luộm thuộm và cẩu thả, hoặc cố tình bỏ sót chứng cứ, cốt tiếp tay cho kẻ chạy án che giấu tội phạm, khiến cho những kẻ bất lương vẫn cứ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, đến nỗi phải xử đi xử lại nhiều lần, gây mất lòng tin trong dân chúng vào luật pháp. Vậy những người dân thường thì còn bị cường quyền đè bẹp đến đâu???
Cho đến khi nào thì “quả cân công lý mới được thực thi” trong tay các quan tòa huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang, nhằm đem lại công bằng cho dân?
N.T.H.L.
23/7/2015
Tác giả gửi BVN

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn